6
Quay phim tập đầu tiên của "Cuộc sống của phu nhân" cứ như vậy kết thúc.
Tang Vãn Vãn và Hoắc Tư Hàng đều về nhà, tôi cũng về nhà mình, định ở với bố mẹ vài ngày.
Nhưng tối hôm đó, Mạc Như Vân không mời mà đến, khi gõ cửa còn dùng đôi mắt tròn xoe nhìn tôi đầy trách móc.
"Cậu về nước mà không tìm tớ." Cô ấy nói, "Tớ đợi mấy ngày rồi đấy."
Tôi nhìn chiếc vali trong tay cô ấy: "Định ngày mai gọi cậu đến. Nhà tớ đều có đồ của cậu, mang theo đồ làm gì."
"...Là quà tặng cậu." Nghe thấy câu này, tâm trạng của Mạc Như Vân dường như tốt hơn, mỉm cười khoác tay tôi đi vào phòng ăn, sau đó chào hỏi bố mẹ tôi.
"Vân Vân đến rồi à." Mẹ tôi mỉm cười nói, "Vừa hay, chưa bắt đầu ăn, mấy món này con đều thích."
Bố mẹ tôi có chút hiểu lầm về Mạc Như Vân.
Họ luôn cảm thấy cô ấy là một cô gái làm việc gì cũng chậm nửa nhịp, là một tiểu thư ngoan ngoãn không hiểu chuyện đời, là vị bồ tát hiếm hoi có thể chịu đựng được bệnh tình của tôi.
Họ đâu biết Mạc Như Vân, người có thể trở thành bạn thân của tôi, về bản chất, không phải là người bình thường.
Ví dụ như bây giờ, chúng tôi cùng ngồi trên giường trong phòng tôi, cô ấy chống cằm, chậm rãi kể cho tôi nghe tất cả những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-so-menh/3741957/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.