Vừa bước vào phòng, Bùi Quan mới phát hiện trên chiếc ghế sofa bên trái giá sách đang có một người đàn ông trung niên ngồi đó.
Sắc mặt người kia có chút cứng nhắc, khi thấy cô bước vào thì thoáng sững người, tuy phản ứng rất khẽ nhưng vẫn có thể nhận ra.
Gập lại tập tài liệu đặt trên bàn trà, người đàn ông lập tức đứng dậy, cung kính nói với Thẩm Hành Trạc: “Thẩm tổng, tôi xin phép ra ngoài trước. Về đề xuất vừa rồi, hy vọng cậu có thể suy nghĩ thêm.”
Thẩm Hành Trạc đưa tay xoa nhẹ vùng giữa hai hàng chân mày đang mỏi mệt, giọng nói không để lộ bất kỳ cảm xúc nào: “Chuyện tôi đã quyết, sẽ không thay đổi. Không cần nhắc lại nữa. Bộ phận đầu tư các ông cũng đâu phải chỉ sống nhờ mỗi dự án phía nam, nên dành tâm sức cho những hạng mục khác thì hơn.”
Nghe vậy, người đàn ông gật đầu, cầm theo tài liệu rời khỏi văn phòng.
Khi lướt ngang qua người đang đứng ở cửa là Bùi Quan, ông liếc nhìn cô một cái rồi nhanh chóng thu lại ánh mắt, tiện tay khép luôn cánh cửa phòng.
Trong phòng chỉ còn lại hai người họ. Thẩm Hành Trạc nén lại cảm giác bực bội dâng lên trong lòng, quẹt bật chiếc bật lửa, châm một điếu thuốc. Đốm lửa đỏ rực kẹp giữa hai ngón tay, đầu thuốc ngậm nơi khóe môi, anh rít sâu hai hơi.
Sau khi trấn tĩnh lại, anh ngước mắt nhìn cô, ánh mắt khôi phục lại vẻ bình thản vốn có: “Muộn thế này rồi em còn đến làm gì, để Tiểu Chung mang tới là được rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-cung-suong-mo/4897536/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.