Từ lúc quen biết Chu Nhiễn, Trình Úc đã biết cô nữ sinh chuyển trường này là một ‘thiếu nữ có vấn đề’.
Cô trốn học, hút thuốc, học hành bê bối, chẳng bao giờ để tâm đến ánh mắt của người đời, cũng chẳng xem ai không quan trọng ra gì.
Trình Úc không có ý kiến gì với cô, nhưng không có nghĩa là không có suy nghĩ. Là cái kiểu suy nghĩ của đàn ông dành cho phụ nữ.
Năm lớp 12, Chu Nhiễn vừa mới chuyển đến không lâu vì điểm thi định kỳ quá tệ nên bị giáo viên chủ nhiệm gọi lên nói chuyện.
Sau vài lần khuyên bảo, thấy cô chẳng có chút chí tiến thủ nào, giáo viên tức đến mức quyết định chuyển chỗ ngồi của cô xuống hàng cuối, mong cô tự suy ngẫm lại bản thân. Từ đó, cô và Trình Úc trở thành bạn cùng bàn.
Khác với Chu Nhiễn, Trình Úc học rất giỏi, nhưng anh lười giao tiếp với thầy cô ở các bàn đầu, nên dứt khoát chuyển xuống ngồi cuối lớp cho yên thân.
Ban đầu cả hai đều không ai để ý đến ai, cứ thế làm bạn cùng bàn suôn sẻ hơn hai tháng. Sau khi chắc suất tuyển thẳng vào trường đại học trọng điểm, Trình Úc hầu như rất ít đến lớp. Phần lớn thời gian anh ở thư viện tự học kiến thức cho các cuộc thi quốc tế, hoặc chơi bóng rổ ở sân trường.
Họ tình cờ gặp lại nhau vào một buổi chiều sau mưa. Cô đang trốn trong bụi cỏ cạnh sân bóng rổ hút thuốc thì bị anh bắt gặp.
Qua làn khói mờ, Trình Úc nhìn cô chăm chú. Quả thật là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-cung-suong-mo-trung-tich/4892491/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.