Mùa mưa đã đến, Thanh Xuyên liên tục có mưa suốt một tuần.
Chiều thứ sáu vừa hay trời tạnh, Bùi Quan xem xong dự báo thời tiết hai ngày tới đều là ngày nắng liền bàn bạc với Thẩm Hành Trạc chuyện cùng về nhà họ Thẩm, chuẩn bị đến thăm hỏi các bậc trưởng bối.
Thẩm Hành Trạc lập tức gọi điện cho Tiểu Chung, bảo anh ta chuẩn bị mọi thứ từ trước, đồng thời liên lạc với Thẩm Mạnh Đường và Thẩm Hạ Châu, báo rằng chủ nhật anh sẽ dẫn người về tổ trạch.
Sáng sớm chủ nhật, trời còn chưa sáng hẳn. Bùi Quan tắt báo thức, vừa định rời giường đi tắm thì lập tức bị Thẩm Hành Trạc đang nằm cạnh kéo lại, ôm chặt vào lòng.
Cô nghiêng đầu nhìn anh, giọng ngái ngủ mà dịu dàng: “… Em phải dậy chuẩn bị rồi.”
Thẩm Hành Trạc hôn nhẹ lên vai cô, giọng khàn khàn ngái ngủ: “Còn sớm. Ngủ thêm chút đã.”
“Không được… không kịp mất.” Bùi Quan khẽ giãy khỏi vòng tay anh, giải thích: “Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng. Em phải nắm chắc cơ hội.”
Lồng ngực Thẩm Hành Trạc khẽ rung lên, anh bật cười trầm thấp, sau đó buông tay để cô dậy.
Bùi Quan xỏ dép, đôi mắt vẫn còn lờ đờ vì thiếu ngủ, lảo đảo bước vào phòng tắm.
Khoảng bốn mươi phút sau, cô kéo cửa buồng tắm ra, liền nhìn thấy Thẩm Hành Trạc đang đứng trước bồn rửa mặt, vệ sinh cá nhân.
Anh không mặc áo, chỉ mặc một chiếc quần dài màu be nhạt. Vì vừa rửa mặt xong, vài giọt nước còn đọng lại nơi xương quai xanh, theo làn da mà trượt xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-cung-suong-mo-trung-tich/4892484/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.