Gần đến kỳ thi cuối kỳ, các môn học lần lượt kết thúc.
Vế thương của Bùi Quan đã có sự cải thiện, không còn nằm trong ký túc xá nghỉ ngơi nữa, cố gắng bỏ qua những suy nghĩ tạp niệm, cả ngày chỉ cắm đầu vào thư viện ôn bài.
Bên phía Trình Úc vẫn không có tin tức gì. Đã kiên nhẫn chờ đợi suốt nhiều năm, tình hình giờ đây đã đến mức này, Bùi Quan không hề cảm thấy vội vã. Những gì cần làm đã làm xong, giờ đây điều duy nhất có thể làm chính là chờ đợi tin tức tốt lành.
Trong suốt thời gian qua, cô chưa gặp lại Thẩm Hảnh Trạc cũng không nghe được bất kỳ thông tin nào liên quan đến anh.
Thẩm Tri Dư thấy trạng thái tê liệt như xác sống của cô, tự nhiên sẽ không chủ động nhắc đến những chuyện này.
Nguồn tin đã bị cắt đứt, vì thế, những dấu vết về sự tồn tại của anh bắt đầu từ từ biến mất, cuộc sống của cô dần dần trở lại quỹ đạo. Nhưng chỉ có Bùi Quan mới biết, thứ mà theo thời gian phai nhạt chỉ là vẻ bề ngoài.
Dù là Thẩm Hành Trạc hay những ký ức anh mang đến, nếu có thể dễ dàng quên đi thì anh đã không còn là Thẩm Hành Trạc nữa.
—
Sáng thứ sáu, Bùi Quan dọn dẹp xong sách vở, chuẩn bị rời khỏi ký túc xá để đến thư viện thì nhận được cuộc gọi từ Bùi Tranh, người đã nhiều tháng không liên lạc.
Nhìn qua màn hình điện thoại, cô không do dự, vuốt nhẹ vào nút nhận cuộc gọi. Cuộc gọi được kết nối. Trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-cung-suong-mo-trung-tich/4892436/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.