Bên trong khoang xe yên tĩnh đến mức cực độ, không khí mơ màng hơi ẩm ướt. Bùi Quan ngồi ở ghế sau, lờ mờ nghe thấy tiếng thở nhẹ của bản thân và tài xế.
Cô hơi ngẩng đầu, quay mắt nhìn sang một chỗ khác. Sự chú ý bị thu hút bởi cảnh vật đơn điệu vụt qua bên ngoài cửa sổ.
Tuyết rơi, sương mù, cành cây phủ sương giá. Đêm qua nhiệt độ đột ngột giảm xuống, thời tiết thay đổi một cách kỳ lạ, hoàn toàn trái ngược với bình thường. Mùa thu ngắn, mùa đông dài, năm nay có lẽ là năm lạnh nhất ở Thanh Xuyên.
Cảm giác mất tập trung trong chốc lát. Bùi Quan thu lại ánh mắt đã hướng ra ngoài, khẽ vuốt nhẹ da thịt mềm mại trên bàn tay. Cảm nhận được sự ẩm ướt trên đầu ngón tay, không thể kiềm chế suy nghĩ lan man. Cô nhẹ nhàng dùng sức, lau đi những giọt mồ hôi còn đọng lại trên bề mặt da. Chợt cảm thấy một cảm giác vội vã, như thể chưa hết hoảng hốt.
Mọi thứ bắt nguồn từ một kết quả ngoài dự đoán. Cô biết mình cuối cùng sẽ ngồi lên chiếc xe này, nhưng lại không ngờ bên trong xe lại là một cảnh tượng như vậy. Tưởng rằng sẽ gặp gỡ mục tiêu của mình, nhưng người đó lại không có mặt.
Hoặc có thể nói, anh căn bản không có mặt trong xe.
Chưa kịp xuất hiện đã rời đi, mọi sự chờ đợi đều vô vọng, bị bỏ lại một cách bất ngờ.
“Cô Bùi, chúng ta ước chừng phải gần trưa mới tới. Nếu cô thấy buồn chán thì có thể ngủ một chút, đến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-cung-suong-mo-trung-tich/4892397/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.