Anna bước từ trên cầu thang xuống, căn biệt thự bao trùm một màu u tối bỗng sáng đèn. Tiếng bước chân Nam Trấn Ảnh vọng lại gần dần.
"Anh hai.... "
"..Đến từ lúc nào... "
"...lúc chiều, em muốn đến thăm Nhạc Ca, dù sao thì Nam Vi cũng vừa mới mất.... "
Nghe đến cái tên Nam Vi này, gương mặt của Nam Trấn Ảnh bỗng kết lại một tầng mây đen, hai bàn tay hắn siết chặt đôi gang tay da lạnh lẽo. Có lẽ, cái tên Nam Vi đối với hắn chính là một điều cấm kị mà mỗi khi nhắc đến, hắn lại cảm thấy đau đớn, tuyệt vọng và cả suy nghĩ của Nhạc Ca về hắn, tất cả đều không hề tốt đẹp.
"Khuya rồi... muốn ở lại thì nói quản gia dọn phòng.... "
Nam Trấn Ảnh nói xong lạnh lùng bước lên lầu.
"Anh hai.... !!!!"
Bỗng nhiên Anna thốt lên, cô muốn nói điều gì đó với hắn nhưng lại luôn do dự, ngập ngừng.
" Anh hai...nếu anh thực sự yêu chị ấy thì anh không nên hành động như vậy, những việc anh làm với chị ấy....nếu là em, em cũng sẽ không đời nào yêu anh, thậm chí, còn hận anh đến tận xương tủy kia!!!! "
Từng lời từng chữ phát ra từ miệng Anna hắn nghe không sót một câu. Nhưng hắn bỗng tự giễu cợt trong lòng, yêu ư, hắn thực sự yêu người con gái này ư. Không, không thể nào, hắn thừa nhận đã từng bị nụ cười của một người con gái làm tim đập lệch một nhịp. Nhưng tuyệt đối không phải người con gái này. Tuyệt đối không...
"Anna...cô ta không xứng đáng nhận được tình yêu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dau-song-gio/183892/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.