Nam Trấn Ảnh vừa thực hiện xong đợt huấn luyện quân sĩ, hiện tại đang cùng Bắc Gia thảo luận một số công việc quan trọng.
Mấy ngày này hắn chạy đi chạy lại giữa tổng cục và biệt thự thực sự rất mệt mỏi. Thế nhưng để Nhạc Ca một mình hắn thực sự không yên lòng.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, lại là một số lạ. Nam Trấn Ảnh không do dự cúp máy. Mắt lại vùi vào những tập tài liệu. Bắc Gia ngó sang, đây đã là cuộc điện thoại lần thứ mười năm mà Nam Trấn Ảnh cúp rồi. Bắc Gia còn sợ hắn không biết. Mặt như hớn hở mà cợt nhả.
"Sao thế? Em nào gọi đến à? Số cậu cũng đào hoa phết nhỉ?"
Nam Trấn Ảnh không liếc mắt nhìn cậu ta, liền nhấc điện thoại bàn lên, ấn số.
"Sắp xếp cho Khu trưởng Bắc một chuyến công tác sang Isaren ngay trong tuần này...."
Bắc Gia nghe được hắn nói như vậy thì ngay lập tức xông đến giữ lấy điện thoại trên tay hắn.
"Đừng đừng đừng đừng!!! Đại soái của tôi ơi, cậu đừng không có tình nghĩa như vậy mà. Tôi sang Isaren thì các tiểu khả ái của tôi phải làm sao bây giờ??"
"Tôi không cấm cậu mang người sang đó!" Nam Trấn Ảnh lạnh nhạt.
Bắc Gia nhảy cẫng lên. Mang người sang? Ý nghĩ này đúng là chỉ có Nam Trấn Ảnh mới nghĩ ra được.
"Trấn Ảnh....cậu....sao cậu có thể đối xử với tôi như vậy chứ, tình bạn bao nhiêu năm của chúng ta chẳng lẽ chỉ đến vậy thôi sao?"
"Tôi và cậu cũng có tình bạn à?" Hắn ngước lên.
Bắc Gia như muốn nổ tung rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dau-song-gio/1509239/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.