Cuộc họp cấp cao vừa được diễn ra. Không khí căng thẳng bao trùm khiến cho người ta không khỏi ảo não. Nhất là khi biết tin Bạch thống đốc bị ám sát. Chuyện hắn là gián điệp ngoài Nam Trấn Ảnh và Đại tướng thì không một ai biết đến. Vậy nên người ta nhìn vào chỉ đoán rằng, có thể là thế gia thù địch cho người ám sát. Lão ta chết đi, lúc này vẫn còn nhận được sự thương tiếc từ người khác. Chỉ có điều không ai biết được sự thật thối nát trong con người đó. Kẻ như lão dù cho có chết đi cũng không xứng đáng có được một chỗ chôn chứ nói gì đến thương tiếc.
Nam Trấn Ảnh nhận lệnh thay mặt tổng cục đến tặng vòng hoa lễ tang Bạch thống đốc, đáng lý ra lão ta sẽ nhận được huân chương truy điệu, chỉ có điều đại tướng đã biết chuyện, ngài có thể làm ngơ như không biết gì tránh đánh rắn động cỏ. Nhưng tuyệt đối sẽ không để cho loại người như lão ta nhận được sự tôn vinh cao quý của một quân nhân. Lão ta ngàn vạn lần không xứng.
Lâm Cảnh bước ra khỏi phòng họp, vẻ mặt hắn có chút mệt mỏi do thức trắng nhiều đêm. Tuy vậy tinh thần vẫn còn tốt.
"Chúc mừng cục trưởng Nam trở về...."
Lâm Cảnh đến trước mặt Nam Trấn Ảnh, đưa tay lên phía trước.
Nam Trấn Ảnh đáp lại bắt tay hắn ta. Ánh mắt có nét cười.
"Cám ơn..."
"Mà....có lẽ cục trưởng Lâm cũng cần phải thay đổi cách xưng hô rồi, bây giờ tôi không còn là cục trưởng nữa...."
Lâm Cảnh nhếch mép cười. "Cục trưởng Nam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dau-song-gio/1509216/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.