Cuộc nói chuyện kéo dài gần một tiếng. Sau khi thoả thuận xong về hợp đồng, hai người chính thức trở thành đối tác trong sự kiện lần này của công ty. Trước khi rời khỏi phòng, Hạo Thiên muốn nói vài điều với Tiểu nhưng có lẽ hiện tại cô không muốn nghe.
Bước ra ngoài, thấy Nhược Đông đang ngồi chơi một mình Hạo Thiên nhân cơ hội tiến lại gần. Anh khụy gối xuống ngang bằng nó, xoa đầu hỏi.
– Đông Đông đang làm gì vậy?
Nhược Đông quay sang bên cạnh mỉm cười.
– Cháu đang chơi xếp hình. Bác với mẹ cháu nói chuyện xong rồi hả?
– Xong rồi, mà Đông Đông này cuối tuần cháu có muốn đi chơi với bác không?
– Nhưng mà…
Nhìn Nhược Đông có vẻ rất háo hức muốn gật đầu đồng ý ngay nhưng lại e dè bởi Tiểu An chưa cho phép. Nó không vội trả lời mà ngó nghiêng tìm mẹ. Đến khi thấy Tiểu An liền reo lên một tiếng.
– Mẹ ơi!
Bỏ mặc Hạo Thiên đang ngồi kế bên Nhược Đông nhanh chân chạy đến chỗ Tiểu An. Nó ôm lấy mẹ bày tỏ mong muốn.
– Mẹ, bác nói chủ nhật dẫn con đi chơi. Mẹ cho con đi nhé?
– Mẹ dặn con thế nào? Không được tiếp xúc với người lạ cơ mà?
– Nhưng bác không phải người xấu. Với lại khi nãy mẹ cũng nói chuyện với bác rồi còn gì. Mẹ cho con đi nhé?
Tiểu An ngập ngừng không đáp. Quay sang phía Hạo Thiên dường như anh cũng đang chờ đợi câu trả lời từ cô. Ánh mắt bất lực nhìn hai ngươi, Tiểu An thở dài.
– Được rồi, con có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-vo-ho/394947/chuong-45.html