– Tôi muốn sống cùng em.
Cả không gian đột nhiên trở nên tĩnh lặng sau câu nói của Hạo Thiên. Tiểu An không hiểu những lời ấy có nghĩa gì, cô chỉ cảm thấy thực sự rất lạ. Không chỉ là thái độ mà ngay cả hành động của anh cũng không giống thường ngày.
Vai cô cảm nhận được hơi ấm truyền đến, chậm rãi và đều đặn. Ngay sau đó là những cơn đau ngắt quãng. Từng nụ hôn nhẹ nhàng in dấu sau lưng, không chỉ một mà rất nhiều. Tiểu An nắm chặt lấy váy cố gắng không phát ra tiếng động. Đôi mắt cô nhắm nghiền, hàng lông mày cũng vì sự khó chịu mà nhíu lại.
– Tiểu An, quay lại đây.
Nghe tiếng Hạo Thiên gọi, Tiểu An chậm rãi quay người đối diện với anh. Hạo Thiên đưa tay lên vén lọn tóc của cô sang một bên để lộ chiếc cổ cao trắng ngần. Anh cúi đầu trực tiếp hôn lên cổ.
Tiểu An có chút rùng mình trước, hai tay bám chặt lấy vai áo anh. Vốn đã quen với việc này nên cô không hề phản kháng.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa đồng thời giọng nói của một người con gái vang lên.
– Tiểu An! Cô có ở trong không? Tiểu An?
Là giọng của Tố Nhi!
Tiểu An đứng hình khi biết Tố Nhi đang đứng trước cửa phòng, nếu để Tố Nhi nhìn thấy cảnh tượng này chắc chắn sẽ xảy ra chuyện. Nhưng Hạo Thiên vẫn không ngừng lại mặc cho tiếng gõ cửa ngày một dồn dập hơn.
– Thiên, bỏ em ra. Tố Nhi đang ở bên ngoài.
– Vậy thì sao?
Hạo Thiên không để tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-vo-ho/394938/chuong-36.html