– Sếp tổng, tôi muốn xin nghỉ việc!
– Lý do?
– Tôi phải đi lấy chồng rồi.
– Lấy chồng? Ai?
– Thì lấy sếp chứ lấy ai!
Hạo Thiên đứng hình mất vài giây trước lời Tiểu An vừa mới nói. Không phải là anh đang nghe nhầm đấy chứ? Cô sẽ cưới anh sao?
Một nụ cười gượng gạo hiện rõ trên gương mặt tuấn tú ấy.
– Cô đang đùa sao? Chúng ta có là gì của nhau đâu mà cưới?
– Sếp! Anh thực sự không nhớ hay là đang trốn tránh trách nhiệm vậy hả? Rõ ràng chúng ta đã có một đêm nồng nàn vào đêm hôm đó cơ mà.
Một đêm nồng nàn?
Với Tiểu An?
Sao nghe những lời này Hạo Thiên lại cảm thấy mơ hồ đến vậy. Nếu thực sự giữa hai người đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì anh phải biết rõ nhất chứ. Dẫu sao trong mỗi cuộc chơi, anh vẫn luôn là người làm chủ đằng này lại không nhớ gì.
Ánh mắt nghi hoặc của Hạo Thiên dán chặt vào người con gái đứng đối diện mỉm rồi cười lấy lệ.
– Cô có thể nói rõ hơn về đêm hôm đó được không? Tôi thực sự không nhớ.
Tiểu An gật đầu hào hứng hệt như đang kể lại một chiến tích.
– Đêm chúng ta đến công ty đối tác dự tiệc, sếp bị người ta hãm hại liền lấy tôi làm thuốc giải. Sếp còn hứa sẽ chịu trách nhiệm với tôi mà. Chẳng lẽ bây giờ sếp định… quất ngựa truy phong?
Tiểu An hoảng loạn không dám nghĩ sếp mình lại là loại ngoại bỉ ổi thế này. Hôm ấy anh hứa sẽ không để cô chịu thiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-vo-ho/394903/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.