Nhìn cảnh tượng trước mắt, bọn ác ma thầm nghĩ “Đẹp, thật đẹp, đó là một cảnh đẹp mê hồn mà tàn khốc, khiến người ta không thể không điên cuồng lên dc.
Hạ Miều ra hết sức chóng trả, kêu thét lên “Thả tôi ra, khốn nạn, ác ma, đau quá…..”
Sự phản kháng của Hạ Miều chỉ làm cho Phả Đế càng hăng sức luật động, đôi mắt hắn đã thấm đậm một mảng đỏ, cuồng dã như thú săn mồi đang thưởng thức con mồi.
Cái huyệt động ấy của cô thật khích, thật chật, khi cây gậy thịt của hắn chôn sâu vào tử cung của cô, hắn đạt dc khoái cảm chưa từng thấy khi cự vật của hắn dc liếm láp bởi hàng vạn thớ thịt như chiếc lưỡi mềm mại của cô, không ngừng kiêu kích, châm chích hắn ra vào. Hắn thực muốn chọc rách cái huyệt động ấy để xem nó làm sao còn có thể tác quái.
Trong lúc Phả Đế đang hưởng thụ cảm giác dục tiên dục tử ấy thì Hạ Miều bị dày dò đến như chết đi sống lại. Mỗi cái luật động của Phả Đế là từng trận đau đến thấu xương, đau đến nỗi muốn ngất xỉu mà không cách nào hôn mê dc.
Cái cảm gíac này đau đến nỗi Hạ Miều chỉ muốn chết cho xong, cô càng hận bọn ác ma này hơn, hận đến nỗi muốn giết hết chúng.
“Đây là lần đầu thấy Phả Đế thất thường đến vậy, xem ra cô ta quả là cực phẩm”. Phong Chi Âu mở miệng nói.
Phong Chi Âu không phải lần đầu xem Phả Đế cường nữ nhân nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy Phả Đế điên cuồng đến vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/748693/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.