Nghe xong cô nói, mấy người đàn ông đều sững sờ.
Cô nói như vậy là ý gì? đều coi bọn họ là “vịt” hết sao?
Mạc Tuyết phụt một tiếng cười rộ lên, trong đôi mắt cười ánh lên tia giễu cợt đầy ác ý nói “K nghĩ đến mấy anh đây lại có một ngày bị xem là ngưu lang đấy!”
Câu nói này của Mạc Tuyết như châm dầu vào lửa, làm cho Hạ Miều bị họ nhìn với ánh mắt lạnh như băng, như hận k thể đem cô xé xát.
Cứ nhiên lại dám xem họ là ngưu lang, cô đúng là chán sống rồi!
Không đợi cô thích ứng với ánh mắt họ, Phả Đế đẩy ngã cô, một phát cắn lên cái cổ trắng muốt của cô cho đến khi nó ửng hồng. Hạ Miều ăn đau chóng trả.
“Anh mau thả tôi ra, tui k cần ngưu lang, anh cút ra mau” Hạ Miều hoảng sợ nói.
Hai tay cô cố sức đẩy Phả Đế ra, nhưng bị hắn lấy dây da buộc chặt lại. Xoẹt một tiếng, chiếc áo sơ mi trên người cô bị xé rách đi, lộ ra thân hình trắng như bạch ngọc trong không khí, áo ngực màu đen hiện ra trên nền da trắng ấy càng làm tăng thêm vẻ gợi cảm.
Nhìn cô nhỏ như thế nhưng k thể ngờ dc lại mang trong mình một thân hình no đủ quyến rũ đến thế, làm cho bọn họ không thể rời mắt dc.
Cô hoảng sợ nhìn vào bọn họ, cô cảm nhận dc lần này bọn họ sẽ làm thật. Cô suy nghĩ làm sao để thoát khỏi chuyện này đây.
“Đừng mà, xin anh tha cho tôi!” Hạ Miều giơ chân đá Phả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/748690/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.