CHƯƠNG 152: ĐAU ĐẾN MỨC TẬN CÙNG
Thẩm Nguyệt đi theo Thẩm Phi vào phòng, Thẩm Phi vẫn như thường lệ thay quần áo, tắm gội, ngủ. Đôi mày đang nhíu chặt của Thẩm Nguyệt cũng sắp vặn thành vòng dây thừng.
Đi lên xách Thẩm Phi từ trên giường dậy, phẫn nộ quát: “Em rốt cuộc muốn biến mình thành thế nào?! Người phụ nữ Hạ Miều kia chết rồi! Đã chết rồi em có nghe thấy không!”
“Ha ha~” Thẩm Phi đột nhiên cười, cười liên thanh: “Đúng vậy, cô ấy đã chết rồi, em cũng thấy không phải sao? Bị nổ chết, cho dù không phải bị nổ chết thì rơi từ nơi cao xuống như vậy, cô ấy cũng sẽ bị đá ngầm dưới con sông đâm chết.”
Thẩm Nguyệt cau mày nhìn Thẩm Phi, trong khoảng thời gian ngắn anh không biết mình nên nói gì, nói Thẩm Phi lừa mình dối người sao? Cũng không đúng, ít nhất Thẩm Phi biết Hạ Miều chết như thế nào, nhưng không lẽ anh nói Thẩm Phi bình thường sao? Tất cả hành động này có thể xem như bình thường sao?
Thẩm Phi cụp mắt xuống làm Thẩm Nguyệt nhìn không thấy cảm xúc nơi đáy mắt hắn, chỉ nhìn thấy ý cười vui vẻ trên cánh môi kia, nhưng Thẩm Nguyệt lại cảm nhận được một nỗi bi thương cùng hối hận.
“Tại sao? Tại sao vậy?”
Thẩm Nguyệt không hiểu Thẩm Phi đang nói gì, chỉ có thể nghe thấy thanh âm không hề gợn sóng.
Đột nhiên Thẩm Phi ngẩng đầu lên, Thẩm Nguyệt rốt cuộc cũng thấy được đôi mắt của Thẩm Phi.
Nhưng rốt cuộc anh đang nhìn thấy cái gì thế này?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708846/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.