Nhìn Lạc Ngạo Kỳ khó chịu rời đi, Linh Dịch rất buồn cười, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy dáng vẻ này của Lạc Ngạo Kỳ , sau đó hình như cậu nhớ tới gì đó, nghi hoặc nhìn Kỳ Thụy.
“Cậu thật muốn người phụ nữ kia?”
Cậu có chút không tin, tuy rằng trên người Kỳ Thụy toàn là hơi thở lưu manh, cà lơ phất phơ, nhưng bên trong lại là một kẻ máu lạnh, Kỳ Thuỵ ở trong căn cứ hai năm cũng chưa chạm qua cô gái nào, sao có thể đang yên đang lành mà nảy sinh khát vọng chứ.
Kỳ Thụy hài hước cười cười: “Tiểu mẫu ngưu kia không dễ dàng thuần phục vậu đâu.”
“Tiểu mẫu ngưu?” Linh Dịch sửng sốt, ngay sau đó ánh mắt hưng phấn nhìn Kỳ Thụy: “Thành thật khai ra đi! Tối hôm qua cậu cùng cô gái kia đã xảy ra chuyện gì? Nghe khẩu khí này hình như cậu rất thích thú.”
Kỳ Thụy tùy ý nhún nhún vai, lười biếng nói: “Có thể xảy ra chuyện gì chứ, không phải như cậu nghĩ.”
“Vậy thì là loại nào?” Kỳ Thụy càng không nói, Linh Dịch càng thêm tò mò.
“Chính là cái gì cũng không xảy ra.” Kỳ Thụy nở ý cười sâu xa.
Linh Dịch nghi ngờ nói : “Vậy vừa rồi vì sao cậu lại nói như vậy, có rất nhiều người nghe được đấy, không chừng bây giờ tất cả mọi người đều đã biết cô gái kia là người của cậu rồi, sau này nhất định không có ai dám trêu chọc cô ấy, cậu đây là đang giúp cô gái kia sao, tại sao vậy?”
Ánh mắt Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708795/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.