Hạ Miều chạy từ từ theo sau, trong đội ngũ cô thấy được con gái nhưng lại rất ít, trong đội ước chừng có năm mươi người, mà con gái chỉ có hai hay ba người , nhìn qua đội ngũ khác , cũng toàn là con trai , con gái thật sự rất ít ỏi.
Điều này càng làm tâm Hạ Miều thêm trầm trọng, đôi mắt sáng ngời xẹt qua một mạt sắc bén , cô có dự cảm, chuyến chạy việt dã này tuyệt đối sẽ không yên bình.
Hạ Miều chạy không nhanh không chậm, trải qua một tháng huấn luyện, những cái này với cô mà nói đã không là vấn đề.
Đột nhiên, Hạ Miều lắc mình, tránh thoát móng vuốt của người bên cạnh đang duỗi tới, ánh mắt sắc bén nhìn về phía chàng trai không thực hiện được mục đích.
Kỳ Thụy nhìn đôi mắt sắc bén của Hạ Miều, trong lúc nhất thời hắn thế nhưng lại ngây người , sau đó cười hì hì nói: “Không tồi, mỹ nữ phản ứng rất nhanh, sau khi huấn luyện kết thúc buổi tối cùng nhau tập luyện, như thế nào?”
Kỳ Thụy cũng chỉ tùy ý đυ.ng một cái, không nghĩ tới Hạ Miều sẽ phản ứng nhanh đến vậy, chẳng qua nếu hắn thật sự ra tay, chút phản ứng này của Hạ Miều không đáng là gì ……
Lời nói ngả ngớn mà trắng trợn làm sắc mặt Hạ Miều càng thêm lạnh vài phần, mày nhíu lại: “Đừng tới chọc tôi, tôi không có hứng thú.”
Nói xong không hề nhìn Kỳ Thụy một cái, tiếp tục chạy về phía trước.
Đôi mắt hài hước của Kỳ Thụy phiếm lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708782/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.