Phong Chi Âu cho rằng lúc mình nhìn thấy sẽ là Hạ Miều sợ hãi hoảng loạn co rúc ở trên giường, bất lực khóc thút thít, tính tình quật cường hoàn toàn sụp đổ.
Bởi vì người có thể chiến thắng sợ hãi rất ít, đặc biệt là phụ nữ, dù có mạnh mẽ đến đâu nữa cũng luôn có lúc sợ hãi, mà nếu người sống không thể cho, vậy thì chỉ có người chết mới có tác dụng.
Quả thật, Phong Chi Âu đang cố ý, vốn dĩ hắn có thể ở lúc đem thi thể vào mà trở về, nhưng đột nhiên hắn muốn nhìn thử bộ dáng hoảng sợ của Hạ Miều, bởi vì trực giác hắn vẫn luôn nói, trong xương cốt người phụ nữ Hạ Miều này luôn tiềm tàng sự quật cường.
Tiếc là hơi thở này bị cô dấu sạch , làm người khác rất khó điều tra, thậm chí sẽ bị sự ngoan ngoãn của cô đánh lừa.
Nhưng tất cả suy đoán đều bị dập tắt lúc hắn đi vào mật thất, Hạ Miều nằm ở trên giường nhìn trần nhà không biết đang nghĩ gì, Phong Chi Âu rất ngạc nhiên, ngạc nhiên qua đi, hắn lại có chút hoài nghi, không phải bị dọa đến ngốc rồi chứ?
Vì thế bước gần tới mép giường, đối diện với con ngươi sáng ngời của Hạ Miều, Phong Chi Âu nháy mắt đã hiểu rõ, Hạ Miều căn bản không bị dọa đến ngốc, thậm chí một chút sợ hãi cũng không có.
Lúc hắn hiểu rõ lại không có bất kì kinh ngạc nào, giống như Hạ Miều vốn nên như thế, Phong Chi Âu có chút buồn cười với nhận thức ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708737/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.