Trong mật thất sáng ngời trống trải , chỉ có thể nghe được tiếng máy móc chuyển động , cùng với thanh âm của người phụ nữ rêи ɾỉ không ngừng.
Bình phục lại xúc động muốn phun trào, Phong Chi Âu lại lần nữa nắm eo Hạ Miều , hạ thân nhanh chóng động lên, tốc độ lúc này rất mau, mang theo sự xâm chiếm cường thế.
Từ biểu hiện như vậy là có thể nhìn ra, người đàn ông tên Phong Chi Âu này không hổ là nhân vật được đề cử sáng giá nhất trong tương lai.
Tính cách biếи ŧɦái ẩn nhẫn đủ để cho bất luận kẻ nào cũng phải sợ hãi, người nam nhân này có lẽ đã không thể dùng chữ "người" mà hình dung, cho dù đến lúc này hắn vẫn giữ vững lý trí , người như vậy, hoàn toàn điên đảo định nghĩa của loài người.
Từng lần va chạm mạnh mẽ làm tiếng Hạ Miều rêи ɾỉ càng thêm lớn , thậm chí chịu không nổi khóc lóc cầu xin : “A…… Cầu xin anh…… Từ bỏ…… A…… Ô ô…… Không cần………… Ân…… Thả…… Thả tôi…… Ô ô…… Ân……”
Giờ này đầu óc Hạ Miều hoàn toàn trống rỗng , miệng thở hổn hển, tựa như giây tiếp theo liền sẽ chết đi, cái loại kɧoáı ©ảʍ cực hạn đến đau đớn này làm cô một lần lại một lần thất thủ tiết ra , mỗi lần hắn đâm xong , toàn bộ thân thể cô giống như bị ngâm trong nước , cả người bao trùm cả một tầng mồ hôi.
Nghe xong lời Hạ Miều , Phong Chi Âu chỉ mở miệng nói: “Anh thấy Hạ Nhi…… rất hưởng thụ đâu……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708720/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.