Thẩm Phi nghe lời xoay người, trực tiếp làm lơ vẻ mặt Mạch Tuyết hận không thể ăn hắn, chậm rãi mở miệng nói: "…… Nguyện vọng thứ nhất hy vọng Hạ Miều vĩnh viễn ở bên tôi, nguyện vọng thứ hai hy vọng Hạ Miều sinh cho tôi một đứa nhỏ, nguyện vọng thứ ba ……”
Hy vọng Hạ Miều vĩnh viễn khỏe mạnh bình an.
( Thẩm thiếu gia chỉ có Nhiêu nhi thôi 😆)
Thẩm Phi cúi đầu thổi tắt ngọn nến, mà hắn cũng không nhìn thấy Mạch Tuyết đang cười đắc ý, lúc ngọn nến vừa tắt, Mạch Tuyết nhấc tay lên hướng về phía trước , toàn bộ bánh kem dính ở trên mặt Thẩm Phi.
Trong không khí nháy mắt yên tĩnh, theo thanh âm chiếc bánh kem rơi xuống đất là Mạch Tuyết đang ôm bụng cười to, nhìn vẻ mặt Thẩm Phi hoàn toàn sửng sốt thì hắn chỉ kém không lăn lộn dưới mặt đất.
Hạ Miều cũng một bên cười một bên hút khí, không có biện pháp, cười lớn sẽ động đến miệng vết thương, nhìn khuôn mặt Thẩm Phi bị kem bao trùm, ngay cả đôi mắt cái mũi đều nhìn không thấy, cô rốt cuộc biết cái gì là đau cũng vui sướиɠ.
Nửa ngày, đôi mắt bị kem che đậy rốt cuộc cũng giật giật, Thẩm Phi duỗi tay lau mắt một phen, đôi mắt hơi hơi híp lại ẩn chứa một mạt nguy hiểm, khóe môi cong lên, ngoài miệng một đống kem rơi xuống đất, lại lần nữa đưa tới Mạch Tuyết cùng Hạ Miều cười to.
“Rất buồn cười?”
Giọng nói mềm nhẹ như gió xuân, chỉ là lại làm tâm Mạch Tuyết lộp bộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708710/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.