Thẩm Ngoạt hắn muốn chính là toàn thế giới, hắn muốn quan sát tất cả muôn nghìn chúng sinh, làm chúa tể của trần thế, mà hắn, người đàn ông có khí phách Đế Vương cũng đang từng bước hướng về mục tiêu như vậy.
Có mấy ai biết hắn quản lí tập đoàn tài chính CLP mới ngắn ngủi mấy năm, đã ngầm thu mua nhiều công ty lớn nhỏ khác, hiện tại toàn bộ mạch máu kinh tế Hoa Hạ đều bị hắn khống chế, nếu hắn muốn huỷ hoại toàn bộ Hoa Hạ cũng là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng hắn không để cho người ta phát hiện, không trồi lên mặt nước thu toàn bộ Hoa Hạ, mà bắt tay kéo dài tới nhiều nước bên ngoài.
Bây giờ hắn hợp tác cùng Thánh Mặc La Á Qua Đế, bởi vì toàn bộ thị trường Nam Âu đã bị Qua Đế chiếm lĩnh hơn phân nửa, nếu không phải bởi vì Thẩm Ngoạt gian xảo Tây Âu bên kia xém chút đã bị Qua Đế chiếm giữ. Thẩm Ngoạt hiện giờ tuyệt đối đã hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu đế vương, dưới bầu trời này, đất nào không phải là đất của Thiên tử, một câu của Đế vương ai ai cũng phải nghe theo...... Thẩm Phi hắn thế nhưng bị con rồng ngủ say này mê hoặc, đã quên nó cũng có lúc tỉnh lại, quên mất con rồng phát uy sẽ mang đến tai họa ngập đầu như thế nào....
Thẩm Phi quay đầu nhìn về phía Hạ Nhiêu, đáy mắt có tự trách cùng áy náy, hắn muốn che chở nàng trong lòng bàn tay, nhưng kết quả lại không thể không buông tay, đem cô đẩy ra...
Hắn chỉ muốn cô sống, hắn biết tính cách ích kỷ của hắn vẫn không hoàn toàn thay đổi, mặc kệ như thế nào, chỉ cần nàng còn sống là được.
Chẳng sợ......Cô không phải của một mình hắn, chỉ cần sống, tất cả đều còn có cơ hội thay đổi không phải sao?
Hắn biết, đối với Hạ Nhiêu mà nói sống như vậy còn không bằng chết, nhưng ý nghĩ cá nhân làm hắn không thành toàn cho Hạ Nhiêu được. Bảo hắn trơ mắt nhìn Hạ Nhiêu biến mất, hắn làm không được, hắn có thể thả cô, để cô trốn đi, nhưng toàn bộ Hoa Hạ đều bị Thẩm Ngoạt khống chế, nếu Thẩm Ngoạt muốn một người chết, người kia tuyệt đối trốn không thoát. Cho nên Hạ Nhiêu phải sống, cho dù là sống hèn mọn, sống không bằng chết......
Ít nhất, hắn còn có thể nhìn thấy cô tồn tại......
Thẩm Phi thu hồi cảm xúc, đứng lên, đi đến bên người Thẩm Ngoạt, hơi hơi mỉm cười "Em sẽ không quên, chẳng qua mặc kệ như thế nào, mạng Hạ Nhiêu là của em, đây là giới hạn cuối cùng."
Nói xong, không đợi Thẩm Ngoạt nói chuyện, trực tiếp rời đi, đây là hắn cảnh cáo Thẩm Ngoạt, cũng là hắn thỏa hiệp, hắn muốn Hạ Nhiêu sống, đây là điểm mấu chốt của hắn. Mày Thẩm Ngoạt khẽ nhúc nhích, trầm mặc xem như trả lời Thẩm Phi.
Thẩm Phi rời đi, Thẩm Ngoạt lại lần nữa liếc mắt nhìn Hạ Nhiêu một cái, con ngươi sắc bén hiện lên một tia phức tạp, nói thật, hắn cũng không chán ghét cô gái này, cũng chưa bao giờ nghĩ tới muốn mạng cô, chỉ là...... Nếu cô ta không thể cống hiến, vọng tưởng ảnh hưởng người của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép!
Hắn có thể cho cô ta làm vợ Thẩm Phi, làm Nhị phu nhân Thẩm gia, chỉ cần cô ta không quên nghĩa vụ của mình là được.
-----
Thẩm Phi đi xuống dưới lầu, nhìn thấy một thân ảnh ngồi ở trên sô pha,ngay sau đó câu môi cười nói: "Hoan nghênh Qua Đế đã đến, đây là lần đầu tiên cậu tới nơi này của tôi nha ~"
Thánh Mặc La Á Qua Đế ngước mắt, nhan sắc yêu dã quỷ dị đối diện với cặp mắt hồ ly đầy ý cười của Thẩm Phi, thế nhưng tầm nhìn hạn hẹp quá nhiều lần, vẫn làm đáy lòng Thẩm Phi nhảy dựng một chút, chỉ đổ thừa đôi mắt này thật sự quá mức yêu dã.
Nam nhân này, chính là đẹp cùng thần quỷ kết hợp, khuôn mặt trái xoan trắng nõn, đường cong rõ ràng lộ ra một tia tàn khốc, cánh mũi kiên quyết lại rất vừa phải, lộ ra một tia nhu hòa, chỉ là con ngươi kia mang một màu lục quỷ mị cao quý, màu xanh thẫm hiếm thấy giống như phỉ thúy. Đôi mắt như vậy, lúc nó nhìn ngươi luôn làm cho ngươi có cảm giác sợ hãi, chỉ liếc mắt một cái là có thể đủ làm linh hồn ngươi lưu lại một mạt dấu vết. Thánh Mặc La Á Qua Đế nhếch khóe miệng, không tự giác mang ra một hơi thở nhạt nhẽo thị huyết, khiến cho cả người hắn càng thêm yêu dị mê hoặc.
"Tôi là vì vị hôn thê của cậu mà đến." Lời nói nói ra trực tiếp làm sáng tỏ, căn bản không màng Thẩm Phi nghe được lời này sẽ có dạng cảm nhận gì.
Thẩm Phi sắc mặt không thay đổi, nếu chỉ một câu này cũng có thể làm hắn biến sắc, vậy thì hắn cũng không phải tên hồ ly xảo trá nữa, trên mặt vẫn tươi cười sáng lạn như cũ
"Qua Đế nói chuyện vẫn là như trước, chẳng qua nếu cậu nói muốn tìm vị hôn thê của tôi, vậy thì vị hôn phu là tôi cũng có lý do thay thế cô ấy ra mặt, nói đi, chuyện gì ?"
Ánh mắt Thánh Mặc La Á Qua Đế lạnh lùng quét ở trên người Thẩm Phi một vòng, ngay sau đó có chút trào phúng cười nói: " Không nghĩ tới, hồ ly xảo trá cũng có lúc muốn cưới vợ, đây không phải là quá châm chọc?" Thẩm Phi đi qua, không ngại mà cười : "Không còn cách nào khác, dù sao cũng phải duy trì thế hệ sau phải không? Chẳng qua......"
Nói tới đây, tầm mắt quét ở trên người Thánh Mặc La Á Qua Đế một vòng : "Là người thừa kế của Y quốc, hẳn là không thể lý giải ~"
Đáy mắt Thánh Mặc La Á Qua Đế hiện lên một mạt huyết tinh, con ngươi quỷ dị càng thêm yêu mị, cũng lười vòng vo cùng Thẩm Phi, lạnh lùng mở miệng nói: "Tôi ở Hoa Hạ nửa tháng, nửa tháng này tôi muốn người đàn bà kia."
Nói thật ra, lúc hắn nghe được tin tức này, đáy lòng thế nhưng có chút không thoải mái, nói thế nào lần đầu tiên của cô cũng là do hắn khai phá, nếu bàn về quyền sở hữu, cũng nên là của hắn. Lần trước hắn xem như đã nhìn ra, cô ta không phải cố tình, quật cường trong xương cốt tuyệt đối là có thật, nuôi làm sủng vật ở bên người cũng rất tốt.
Cho nên lần này hắn tới, ngoại trừ làm việc, cũng là muốn nhìn thử cô có đủ tư cách làm sủng vật của hắn hay không, nếu đủ tư cách, hắn sẽ mang cô vềYquốc....
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]