Thẩm Phi cả người run lên, một tiếng vui thích từ trong miệng tràn ra, không có sự chuẩn bị gì, lúc bàn tay nhỏ nắm chặt, du͙© vọиɠ ẩn nhẫn đã lâu trực tiếp phun trào. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cực nóng nhỏ giọt ở trên bàn tay Hạ Nhiêu, trong nháy mắt côn ŧᏂịŧ xụi lơ lại nhanh chóng ở bành trướng lên.
Thẩm Phi buông môi Hạ Nhiêu ra, ngẩng đầu, một đôi mắt đỏ sậm nhìn chằm chằm con ngươi đầy nước của nàng, tia sắc bén nóng rực làm ngực Hạ Nhiêu nhảy dựng. Ánh sáng sắc bén tựa như hiểu rõ tất cả, là lần đầu tiên cô thấy được, đây hẳn mới là bản tính chân thật Thẩm Phi, con ngươi sắc bén tinh nhuệ như vậy mới là linh hồn hắn.
Hạ Nhiêu cũng không dời mắt đi, mặc dù bị đáy mắt hắn làm cho kinh sợ thế nhưng vẫn mỉm cười như cũ, hai người cứ vậy mà đối diện thật lâu.
Thẩm Phi đè lên người cô, tay Hạ Nhiêu còn đang nắm côn ŧᏂịŧ trướng đại của hắn, hai người khóe môi đều có vết máu đỏ thắm.
Thời gian tựa như ngừng lại trong nháy mắt, hơi thở ái muội xung quanh cũng pha thêm một tia nhợt nhạt quỷ dị.
Đáy mắt Thẩm Phi sắc bén cùng tinh nhuệ chậm rãi biến mất, du͙© vọиɠ theo đó mà dâng lên, quanh quẩn ở đôi mắt màu hổ phách, trên mặt lại tràn ra một mạt ý cười giảo hoạt, có chút đơn thuần, có chút mua vui.
Nụ cười như vậy Hạ Nhiêu rất quen thuộc, đây là nụ cười mà những ngày đó thường xuyên xuất hiện trên mặt hắn. Ngực hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708683/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.