Không biết qua bao lâu, cảm xúc ba Hạ dần ổn định xuống, lúc này mới chú ý tới người con trai đang đứng ở một bên, chỉ liếc mắt một cái ông liền ngây ngẩn cả người.
Đó là ngũ quan hoàn mỹ, da thịt sạch sẽ trắng nõn, đặc biệt là cặp mắt hẹp dài màu hổ phách khác kia, đôi mắt đó giống như cảm nhận được ông đang đánh giá, hơi hơi nâng lên nhìn qua, ý cười sáng lạn lập tức hiện lên.
Ba Hạ mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, ra tiếng hỏi: " Cậu là?"
Ông thế nhưng nhìn một người con trai đến ngây người, thật là mất mặt, chẳng qua người con trai này cũng quá đẹp rồi, minh tinh trên TV cũng không thể bằng được.Người này vừa thấy chính là nhân trung long phượng*, xa không thể với tới, sao Nhiêu nhi lại quen biết người như vậy?
(*)"Nhân trung long phượng": rồng phượng trong biển người thường (người tài trong nhân gian)
Nhìn biểu tình ba Hạ có chút hoài nghi, Thẩm Phi cười càng thêm thân thiết, vô cùng lễ phép hơi hơi khom người hành lễ với ba Hạ "Chào Bác, cháu là chồng chưa cưới của Nhiêu nhi - Thẩm Phi."
Mặc kệ biểu tình Thẩm Phi lễ phép cùng gần gũi, lời hắn nói giống như một tiếng sấm ầm ầm hướng về phía ba Hạ phụ, cũng nhìn về phía con gái đang còn sa vào lòng mẹ Hạ.
Mẹ Hạ buông ra Hạ Nhiêu ra, không dám tin nhìn về phía Thẩm Phi, lúc nhìn thấy hắn tươi cười như ánh mặt trời thì khi hơi kinh hãi, đáy mắt hiện lên một mạt kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708671/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.