Cảm nhận được một đạo tầm mắt quen thuộc, Hạ Nhiêu ngước mắt nhìn về phía đôi mắt đào hoa giảo hoạt giống như hồ ly, trong đầu Hạ Nhiêu dần dần hiện lên một hình ảnh.
Hạ Nhiêu rốt cuộc nhớ ra đó là người đàn ông bị cô thiếu chút nữa cắn hư..., đôi mắt này giống như đúc với Thẩm Ngoạt.
Đối với ký ức đêm đó cô rất mơ hồ, mà thời điểm ở đế Đế Lan Tư, Mạch Tuyết cũng không đề cập quá nhiều về mấy người đó, cho nên cô không biết ai là ai.
Bao gồm Thẩm Ngoạt , cô cũng chỉ biết tên của hắn, bối cảnh cùng mặt khác cô cũng không biết rõ.
Đem biểu tình Hạ Nhiêu cất vào đáy mắt, cảm giác được trong mắt cô có sự quen thuộc, Thẩm Phi cười, cười rất sáng lạn.
"Hóa ra Nhiêu nhi vẫn nhớ rõ tôi, quả nhiên, tôi ở trong lòng em là đặc biệt nhất, để tôi long trọng tự giới thiệu một chút, tôi tên Thẩm Phi, Thẩm Ngoạt là anh trai tôi, Nhiêu nhi cần phải nhớ kỹ a~ , không những không nhớ rõ người mà còn không biết tên, như vậy người ta sẽ rất đau lòng."
Một bên Thẩm Ngoạt có chút kinh ngạc nhìn em trai của mình.
Một người như đứa trẻ như vậy, thật sự là đứa em xảo trá hung tàn của hắn sao?!
Kỳ thật ngay cả Thẩm Phi cũng bị cử chỉ của mình làm cho hoảng sợ, ai cũng không thấy được sau khi hắn nói xong, khóe miệng hơi hơi động. Nhìn thấy Hạ Nhiêu nhận ra hắn, đáy lòng hắn rất vui vẻ, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708646/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.