Mãnh liệt va chạm làm thân thể Hạ Nhiêu giống như bọt sóng cuồn cuộn lay động, nếu không phải vòng eo có cánh tay rắn chắc cố định, chỉ sợ nàng sớm đã bị hung mãnh va chạm mà bay ra ngoài.
"Xem ra Thẩm Ngoạt ở trên người bảo bối phí không ít tâm tư đâu, thật không biết thân thể mẫn cảm như vậy rốt cuộc là vì nam nhân mà ra, hay là vì bảo bối chịu nhiều đau khổ?"
"Như vậy cũng tốt.. Ít nhất có thể......Chơi nhiều mấy ngày......"
Lời nói đứt quãng trong miệng Thụy Phỉ Hi tràn ra: "Ách...... Quá sung sướиɠ...... Đường đi chật hẹp thật làm ta tưởng...... nó...... Á tới thử xem sao......"
Thụy Phỉ Á nghe vậy, thực ưu nhã cởi ra quần trực tiếp mở miệng nói: "Đem bảo bối chuyển tới."
Thụy Phỉ Hi hung hăng thọc vào rút ra vài cái sau đó mới ngừng lại được, ôm Hạ Nhiêu xoay người, để cho cả người nàng ngồi ở trên người hắn, đối diện hướng Thụy Phỉ Á, khuôn mặt nhỏ ửng hồng toàn bộ bại lộ ở trong mắt hai người , biểu tình giống như uống say mang theo nhè nhẹ quyến rũ, đôi mắt tràn đầy bọt nước làm tâm trí người khác mông lung. Cúc huyệt gắt gao cắn côn ŧᏂịŧ Thụy Phỉ Hi, tiểu huyệt đằng trước không ngừng co rút lộ ra trong suốt mật dịch.
Nhìn thấy nơi này, đôi mắt hẹp dài hoàn toàn ngăm đen một mảnh, mang theo một tia ôn nhu dẫn người sa đọa , ý cười nở rộ trên mặt: "Xem ra Hi bỏ qua muội muội của ngươi rồi, bảo bối yên tâm, ta sẽ hảo hảo thỏa mãn nó."
Nói xong lui về phía sau dựa vào cửa xe, Thụy Phỉ Hi thấy vậy ăn ý ôm Hạ Nhiêu về phía trước một chút.
Trong quá trình di chuyển, cự long trong cơ thể không ngừng ma xát vách thịt bên trong làm Hạ Nhiêu từng đợt rùng mình, tiểu huyệt nở rộ ở trong không khí không ngừng co rút lên.
"Ân......" Động tác Thụy Phỉ Hi dừng lại, bị cúc huyệt chật hẹp cắn làm hắn ngăn không được rêи ɾỉ ra tiếng, thiếu chút nữa thất thủ, gương mặt hắn trắng nõn có một mảnh đỏ thắm, biểu tình nhẫn nhịn mang theo thống khổ vui thích. "Thân ái làm sao có thể vội vàng như vậy, đều sắp đem ta cắn đứt, đừng nóng vội, ta cùng ca ca lập tức tới thỏa mãn ngươi."
Nói xong tay chân cùng sử dụng đem Hạ Nhiêu ôm tới trước mặt Thụy Phỉ Á, ở lúc tiểu huyệt đang run rẩy không ngừng cự long hung hăng động một cái, hoàn toàn đi vào tiểu huyệt phấn nộn.
"Ân a......"
"Ân......"
Tiếng rêи ɾỉ vang lên, tiểu huyệt ôn nhu ẩm ướt gắt gao cắn cự long Thụy Phỉ Á, đường đi chật hẹp làm hắn có chút đau.
"Ách..... Đáng chết!" Thụy Phỉ Hi đã chịu không nổi trực tiếp chửi thề, không kịp để ý Thụy Phỉ Á đang buồn bực, cả người nhào vào trên người Hạ Nhiêu nhanh chóng đâm lên.
"Ân...... A...... Ân a...... Quá...... Quá nhanh...... Chậm...... Chậm một chút...... Ô ô......" Hạ Nhiêu chịu không nổi mở miệng nói, giọng nói thút thít nghẹn ngào đổi lấy chính là Thụy Phỉ Hi cùng Thụy Phỉ Á càng thêm hung tàn va chạm, cái loại vội vàng gần như điên cuồng này làm hai người không ngừng thọc vào rút ra hai cái tiểu huyệt, giống như hận không thể đâm thủng nó.
Hai cự long ăn ý đồng thời cắm vào lại đồng thời rút ra, mỗi khi hung hăng cắm vào đều sẽ cách vách thịt mà chạm vào nhau, tựa như hận không thể đem cái vách thịt kia chọc nát.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]