Hạ Nhiêu lần nữa ngẩng đầu, sự ngượng ngùng ban đầu qua đi. Vì là lần đầu nhìn thấy cảnh này, nên cô chưa chuẩn bị tốt, nhưng giờ cô đã quen dần rồi. Cô biết kế tiếp cô sẽ nhìn thấy những cảnh còn kinh sợ hơn thế, mà cô thì chỉ có thể bước tiếp thôi. 
Đi về phía căn phòng tiếp theo, Hạ Nhiêu không có tránh né, ngược lại, trong lòng cô dấy lên một chút hiếu kì về cái nơi biếи ŧɦái mà đen tối này. Hạ Nhiêu hướng sang căn phòng bên phải, khung cảnh bên trong đều khác hẳn với 2 căn phòng trước. 
Cả căn phòng tràn đầy hắc ám, mà ánh sáng thì chỉ tập trung vào cô gái bên trong làm cho người ta có cảm giác cô ta là một nghệ sĩ múa đang toả sáng trên sân khấu. Cảnh tượng sẽ đẹp biết bao nếu Hạ Nhiêu không nhìn kĩ vào nó. Cô gái hai tay bị trói ngược ra phía sau. Trên lưng là một thanh sắt lớn chắn ngang, chân thì bị gông cùm xiềng lại mà không thể cử động được. 
Bị trói như vậy cũng không phải là đáng sợ, mà đáng sợ nhất là ở phía dưới cô ta, một khối băng dài như dươиɠ ѵậŧ của đàn ông được dựng thẳng lên. Chỉ cần cô gái không đứng vững mà ngồi xuống thì cái khối băng ấy sẽ xuyên thẳng vào hạ thể cô ấy. 
Hạ Nhiêu nhìn thấy thế cũng không khỏi cảm thấy đồng tình cho nỗi khổ của cô gái ấy, chỉ cần chịu không nổi thanh sắt mà ngồi xuống thì có mà mất mạng! 
Mạch Tuyết dường như đọc hiểu Hạ Nhiêu đang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dai-thanh-yeu/2708570/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.