Đặt chân về lại đất nước sau 6 năm, Moon hít một hơi dài,...
Thứ mùi em cảm nhận được là máu, của mẹ,...
Đặt một vòng hoa trước cánh đồng bạt ngàn, thời gian làm phai nhạt đicon đường mòn hồi nào, mà có phải là trên mảnh đất này không, em khôngthể hình dung được, lúc ấy mới chỉ là một bé con, ...quá lâu rồi, nhưngchưa khi nào con tim không rỉ máu,...
Moon không thay đổi là mấy, vẫn là mái tóc đen cắt ngang lưng buộc gọngàng, đôi mắt màu nâu ẩn dưới hàng lông mi dài, à, đôi mắt không trònxoe như hồi bé nữa, đuôi mắt dài và sâu hơn, mang một nỗi buồn manmác,...
Qua một bài kiểm tra trình độ kĩ thuật lập trình, Moon được xếp vàoDevils.4. Thật bất ngờ, vì tư cách của em đâu có thể tiến xa như thế, mẹ em là gián điệp cho tổ chức chống lại Devils, nhưng có lẽ một tháng học với bậc thầy của máy tính ngày trước đã giúp em có một chỗ đứng trongDevils. Giờ thì những đứa trẻ ở cùng hồi bé trong cô nhi viện sẽ khôngthể khinh miệt em như trước nữa, vì tiêu chuẩn để vào được Devils.4 làrất cao.
Moon xếp hạng thứ 300/300 tổng số nhân viên đợt này của Devils, giốngnhư đỗ vớt vậy, thà rằng không được còn hơn. Tại sao ư? Moon sợ làm việc cho con người đó.
Hôm nay là ngày ra mắt “Sếp”. Em không thích nhìn thấy cái khuôn mặt đó chút nào.
Moon xếp hàng theo thứ tự, em xếp trong dãy gồm 10 người, còn lại những dãy kia dài hơn.
Họ phát cho mỗi người một tấm thẻ thông hành, của em là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-kim-dong-ho/84666/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.