Con bé bất tỉnh đã lâu lắm rồi. Ken vẫn ngồi đó đợi chờ.
Lần đầu tiên hắn nhìn con bé kĩ đến thế. Chai nước chuyền đã vơi bớt.Hơi thở dần đều hơn. Hắn nhận ra một điều, bé con này làm người ta ghétkhi thoạt đầu nhìn thấy, nhưng càng ngắm kĩ, bé con có một nét gì đó rất cuốn hút. Đặc biệt là cái núm đồng tiền. Rất duyên. Đôi mắt đang nhắmnghiền ấy, khi mà hé mở ra, là cả một bầu trời, nó tròn xoe và màu nâu,… Lạ thật, hắn và con bé cùng hít thở chung một bầu không khí mà tínhcách lại trái ngược nhau quá nhiều. Một đứa trẻ luôn khao khát được yêuthương, dẫu trong mọi hoàn cảnh, cái nét hồn nhiên, ngây thơ của trẻ thơ vẫn luôn ngời sáng. Còn một con người máu lạnh luôn che giấu sự cô đơncủa mình…
Anh- con bé phải chăng đang cần một người anh trai?
Hắn không phải cũng cần một cô em gái đó sao?
…
Ken bước ra khỏi cửa.
Moon mở mắt.
Đã quá muộn để thay đổi tất cả…
--
- Cô bị sa thải!- Lão quản gia lên tiếng.
- Sao cơ? Tại sao lại thế? K…- Ropez không tin vào những gì mình được nghe.
- Cô sẽ ra đi ngay bây giờ.- Khuôn mặt nghiêm nghị của ông già không đùa một chút nào.
- Nhưng tôi…. Tôi phải gặp Ken- nét bối rối hiện rõ trên khuôn mặt cô gái.
- Được thôi nếu như cô muốn bị xóa tài khoản ở ngân hàng và tẩy não.
- Hức!- Ropez không ngờ lại ra nông nỗi này.
Người làm đã dọn hết đồ của cô đi. Vậy là cô đã thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-kim-dong-ho/84662/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.