- Cút!- Ken ra lệnh. Câu nói như gỡ rối cho một con cá mắc cạn.
Moon vội vã chạy, chạy thoát khỏi cái không khí ấm nóng đó, nhưng lạnhtới run sợ. Cái lớp vỏ bọc của những con “manocanh” quá hoàn hảo, nhưngcái lõi bên trong thì trống rỗng. Moon sợ phải đối diện với con quỷ đó,quá đủ rồi. Nó đã giết mẹ em, rồi hành hạ em, coi em như một món hàng,để rồi dùng cái từ “cho” để chuyển em đến với một con quỷ độc ác khôngkém. Ghê rợn! Moon kinh tởm lũ quỷ đó. Em ngủ thiếp đi lúc nào khônghay, bỏ dở lại một đống công việc nhà.
…
Hai ly cà phê còn lại cuối cùng cũng ngừng bốc khói, hơi ấm của nó đã lan tỏa. Ropez đã thất bại, kế hoạch không như ý.
Cô ta toan định gọi con bé tới để “học đòi” như Ken. Theo một vài ngườilàm, cô ta biết, con bé là một “bao cát” để Ken xả stress, nếu muốn được lòng của Ken, cô ta phải chứng tỏ rằng mình cũng là một nữ hoàng độcác. Chắc cô ta cũng định dùng mũi giầy 9 phân của mình chà đạp nên conbé.
…
- Con nhỏ đó ở đâu?- Ropez tức tối. Cô ta còn giận chuyện bị Arrow đẩy ra, trước mặt ông chủ, và một con nhãi con.
- Chúng tôi không biết!- Vẫn có những người cố gắng bao che cho Moon.
Nhưng chẳng cần ai phải nhắc, Ropez cũng tìm ra chỗ con bé, đôi giầy con bé đi ló ra ngoài cánh tủ. Thì ra nó vẫn đang ngủ từ nãy tới giờ.
Cô ả đi tới. Cô dùng năm ngón tay thanh mảnh của mình nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-kim-dong-ho/84660/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.