Ken coi như Moon không còntồn tại, hắn thờ ơ, đi về thấy em chào cũng không mảy may biểu hiện trên khuôn mặt. Áo không bắt em treo, thức ăn cũng đều từ nhà bếp đem tới,còn những thứ em chuẩn bị thậm chí không thèm ngó tới.
- Sếp có uống cafe không ạ ?- Moon đã mấy hôm hỏi câu này, nhưng đều không được đáp lại.
Ken vẫn chú tâm vào cái tivi, mấy hôm nay hắn nhàn rỗi, không có việcgì, ở bên ngoài tuy có rất nhiều trò tiêu khiển, nhưng hắn không thíchlãng phí thời gian vào những phút giây vui vẻ tức thời đó. Hắn cũngkhông rõ mình đang theo dõi chương trình gì nữa, không chuyển kênh từlâu rồi, ai nhìn vào thì chắc đang nghĩ hắn rất tâm đắc với tập phimnày.
Không nhận được hồi âm, nhưng Moon vẫn vào bếp chuẩn bị cafe, em cố gắng làm cẩn thận. Mang ra đưa Sếp, mà đôi tay em cứ run run, mặt nước lăntăn mãi cho tới khi em đặt cốc cafe xuống bàn. Em lùi lại đứng đằng saughế Sếp, đợi chờ sự sai khiến, như là lấy máy tính, điều khiển máy điềuhòa, .v.v… Cũng như Sếp, em nhìn vào màn hình tivi, chỉ thế thôi.
Khi cafe nguội lạnh, Ken vẫn chưa để mắt đó là ly cà phê đen hay sữahuống chi uống. Chân em đã mỏi, đói bụng mà cũng không dám rời chỗ. Thàrằng cứ như xưa, mỗi khi em làm gì khiến hắn không vừa ý thì cứ tráchmắng, hơn là im lặng như lúc này. Thi thoảng em để con mắt mình hướng về mái tóc Sếp, em nhớ hay được Sếp cốc đầu, lần cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-kim-dong-ho/2186221/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.