Buổi tối, khi Nam Tử vừa về đến nhà, bảo mẫu Trân Trân phấn khởi chạy đến nói cho cô biết, bạn trai cô Hạ Đình Vũ đã đến rồi, thật ra không cần Trân Trân phải nói, Nam Tử vừa vào sân đã thấy xe thể thao của Hạ Đình Vũ rồi.
Anh là con rể trong nhà nhưng rất ít khi đến đây, không chỉ Trân Trân kích động mà đến cả mẹ Nam Tử bà Nam cũng vô cùng vui mừng, đích thân xuống bếp nấu cơm cho con rể ăn.
Nam Tử lên lầu, thấy cửa phòng của mình khép hờ, đi vào nhìn xem, tên Hạ Đình Vũ kia đang nửa nằm nửa ngồi trên giường chơi điện thoại, vậy là cô liền ném túi xách cầm trong tay lên người anh.
"Vết thương của anh lành rồi à?" Nam Tử tức giận liếc nhìn Hạ Đình Vũ. Hạ Đình Vũ thấy cô nổi giận, liền đặt điện thoại xuống, đi lên cười xòa: "Đã lành rồi, không còn đau nữa, đã lâu không đến nhà em, đúng lúc hôm nay rảnh nên đến thăm em và cô chú."
Người này chỉ được mỗi cái miệng, à không, còn cả gương mặt nữa, trừ miệng dẻo mặt đẹp ra, anh không hề có bất cứ ưu điểm nào, còn tật xấu của con nhà giàu thì anh không hề thiếu.
Người biết hai người bọn họ đều từng khuyên Nam Tử, tên Hạ Đình Vũ đó, cô không bắt giữ được đâu, dáng đẹp miệng dẻo, không phải là người an ổn sống qua ngày, sớm muộn gì cũng lòi tật xấu ra, nhưng Nam Tử cứ khăng khăng không tin, những lời tương tự cũng nghe nhiều rồi, trái lại lại khiến cô sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-tim-den-yeu-em/1510540/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.