"Không có gì." Phó Đông Bình lấy lại bình tĩnh, ngước mắt lên nhìn Nhậm Thiên Chân, cô chỉ tập trung kéo đàn violon, không có thấy anh.
"Em gái kéo đàn ấy xinh thật, lại có thể trấn áp được anh trai em." Cố Ức Mi trêu đùa. Hai người bọn họ cùng lớn lên với nhau từ nhỏ, anh cô để ý đến điều gì, cô chỉ cần nhìn một cái là biết ngay,
Phó Đông Bình trợn mắt nhìn Cố Ức Mi, Cố Ức Mi tinh nghịch làm mặt quỷ với anh.
Cuối cùng Nhậm Thiên Chân cũng trông thấy Phó Đông Bình, cũng thấy A Bảo đứng bên cạnh đang kéo tay anh, trong nháy mắt cô trở nên mất tự nhiên, suýt nữa đã không thể biểu diễn tiếp được rồi, Phó Đông Bình gật đầu ý bảo cô tập trung diễn đi, lúc này cô mới bình tĩnh lại.
Sau khi diễn xong, Nhậm Thiên Chân vào nhà vệ sinh tẩy trang, Phó Đông Bình gọi điện cho cô, bảo rằng anh đợi cô ở dưới cao ốc.
"Không phải anh đi với A Bảo à, không cần đưa chị ấy về à?" Nhậm Thiên Chân nhớ đến cảnh tượng vừa rồi, lập tức không dễ chịu thoải mái cho lắm. A Bảo có thái độ thân mật với anh như thế, có bị mù cũng nhận ra được mập mờ giữa hai người.
"Chuyện này nói ra dài lắm, em cứ xuống đây đi, anh có thể giải thích." Phó Đông Bình đoán được cô nhóc này đang ghen, bèn vội vàng dỗ cô.
"Giải thích là che giấu." Nhậm Thiên Chân cúp máy, rút khăn giấy trong túi xách ra lau khô mặt.
Ai ngờ, cô vừa ra khỏi nhà vệ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-tim-den-yeu-em/1510513/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.