Sáng sớm ngày hôm sau, người của trạm quan trắc khí tượng ở núi Phượng Hoàng lái một chiếc xe bán tải khôngmới không cũ đến đón Nhậm Thiên Chân. Tài xế tự xưng là lão Từ, là kỹ sư của trạm quan trắc khí tượng.
”Xin lỗi kỹ sư Từ, đã làm phiền chú đến đón tôi rồi.” Nhậm Thiên Chânngồi lên xe bán tải mới phát hiện ra chiếc xe này không rách như bềngoài. Lão Từ cười cười, “Trưởng trạm có sắp xếp, nói nghiên cứu sinhđại học Đảo Cò phải đến chỗ bọn tôi thực tập, bảo tôi đón tiếp.”
Tuy xe cũ nhưng lái đi đường vẫn vững vàng, lão Từ chủ động giới thiệutình hình của trạm quan trắc núi Phượng Hoàng cho Nhậm Thiên Chân, cònnói cho cô biết, “Mặc dù chỗ chúng tôi cách xa thành phố, nhưng lại lànơi quan trắc khí tượng tốt nhất toàn thành phố, chưa nói đến tầm nhìnthoáng đãng mà dụng cụ cũng thuộc loại tốt nhất, nếu cô đến đó có thểhọc không ít thứ đâu.”
”Chú làm việc ở đó bao lâu rồi?” Nhậm Thiên Chân hỏi lão Từ. Lão Từ nói với cô, sắp ba mươi năm rồi.
”Trên núi có nhà trọ, lúc làm thêm giờ buổi tối chúng tôi sẽ ở đó, nhànghĩ cũng đã quét dọn sạch sẽ cho cô rồi, một mình cô ở cũng coi nhưrộng rãi.” Lão Từ thấy Nhậm Thiên Chân không mang theo bao nhiêu hànhlý, liền lái xe đến siêu thị gần đó, để cô mua thêm ít đồ dùng hằng này.
”Một lần xuống núi phải mất hơn một giờ, đường núi lại không dễ đi, bọntôi đi làm đều phải ngồi xe tuyến, sáng tối chỉ có một chuyến, nếu bỏ lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-tim-den-yeu-em/1510498/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.