Đồng Hi khéo nói, vừa nhìn thấy PhóĐông Bình đã nhiệt tình chào hỏi, “Anh Phó, sao anh lại đến trường củachúng em vậy? Là đến tìm Dao Dao sao?”
Xem ra các cô không biết Nhậm Thiên Chân cũng học ở đây, thấy Hề Dao Dao liếc mắt đưa tình nhìn mình, Phó Đông Bình không muốn lôi Nhậm ThiênChân vào, nhanh trí nói, “Anh đến tìm người... À này, các em biết đếnkhoa lịch sử đi đường nào không?”
”Coi như anh hỏi đúng người rồi đấy, em với Đồng Đồng đều ở khoa lịchsử, để chúng em dẫn anh đi.” Hề Dao Dao xung phong nhận việc lo dẫnđường. Đồng Hi đảo mắt, vội vàng nói: “Dao Dao, tớ mới nhớ ra mình đểquên ví tiền trong ký túc xá rồi, cậu đưa anh Phó đi đi.”
Hề Dao Dao nghe thấy hợp ý mình, liền vội vã nói được. Phó Đông Bìnhbiết tỏng trò vặt của hai cô gái này, nhưng cũng chỉ nhếch môi, khônglật tẩy, đi theo Hề Dao Dao đến khoa lịch sử.
Dọc đường đi, Hề Dao Dao nói cho Phó Đông Bình biết, khoa lịch sử củacác cô với khoa Trung văn, triết học phụ thuộc vào học viện nhân văn của đại học Đảo Cò, là khoa có truyền thống ưu thế nhất trong trường củacác cô, đào tạo ra rất nhiều viện sĩ.
Nói đến đây, trên gương mặt trắng nõn xinh đẹp như táo của cô được tiasáng lung linh hắt lên, cô ấy cố gắng chớp mắt muốn làm cho mắt to lên,có lẽ vì thị lực không tốt lại không chịu đeo kính, nên tầm nhìn của côấy luôn mờ mờ không tìm được tiêu điểm.
Phó Đông Bình thấy cứ cô nhìn mình đầy tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-tim-den-yeu-em/1510495/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.