Giọng của Giản Ninh đã khàn đến cực điểm, chỉ còn biết giương ánh mắt khẩn cầu sũng nước nhìn Đường Tề Đông.
Nước mắt mỹ nhân, khó tránh khỏi sẽ khiến đàn ông động tâm. Độ lượng một chút, Đường Tề Đông cuối cùng quyết định đưa di động đặt ở bên tai của Giản Ninh.
"Đồng Phó Ngôn, tôi là Giản Ninh đây."
Lúc cô nói chuyện, đã cố gắng hết sức kiềm chế tiếng nức nở của mình, cật lực không lộ ra vẻ chật vật của bản thân. Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng thở dốc nặng nề, cô biết, Đồng Phó Ngôn đã dốc hết toàn lực cố gắng kiềm chế cơn tức giận đang hừng hực trong lòng mình.
Cô đau đớn nhắm mắt, những giọt lệ đã thoáng làm nhòe đôi mi, dường như cô đã hạ quyết tâm thật lớn, cô từ từ mở mắt, hai mắt đẫm lệ đỏ rừng rực nhìn về phía trước trong vô thần.
Giản Ninh liên tục cười khổ, cuối cùng hít sâu một hơi, nói ra: "Tôi biết anh sẽ không cứu tôi, cho nên tôi cũng không định yêu cầu anh mau tới cứu tôi."
Vẻ mặt của Đồng Phó Ngôn ở đầu bên kia điện thoại đã ảm đạm tựa như bị che phủ trong khói sương mù mịt, toàn thân đều căng thẳng, lẳng lặng nghe Giản Ninh.
"Vả lại, cho dù anh tới cứu tôi, tôi cũng biết anh căn bản không cứu được tôi."
Giản Ninh cười nói, nước mắt đã không ngừng chảy xuống. Bởi vì sợ những lời này sẽ khiến Đường Tề Đông giựt lại điện thoại, cô đem hết tất cả sức lực, nâng tay mình lên, nắm chặt lấy áo của hắn.
Lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chieu-anh-sang-anh-den-ben-em/1013206/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.