*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ sau ngày Lâm Tương tìm tới bản thân nói những lời nói kia xong, Trương Dịch Thành ẩn sâu ở trong lòng vẫn luôn nghĩ về cái ý niệm này, giống như là dây leo sau cơn mưa cuối cùng cũng có cơ hội bén rễ, một khi tìm được khe nứt, liền dùng tốc độ sét đánh nhanh chóng lan ra, từng bước chen chúc đến một điểm ý chí cuối cùng cũng tan biến.
Hắn sáng sớm liền hẹn người tới đây nói chuyện, mới vừa đến nơi chưa bao lâu liền núp đi chỗ khuất, người vẫn chưa thấy tới, lúc sau nhìn thấy Cố Hoài Du cùng nha hoàn chậm rãi mà đến.
Nàng hôm nay mặc kiện y phục màu anh đào thêu lan ngọc ẩn ẩn trên làn váy, trên đầu chỉ dùng mỗi cái trâm ngọc thuỷ cài lấy, tóc dài búi trên đỉnh đầu, đuôi tóc tùy ý rối tung trên vai sau, trâm tóc đoan chính, so với ngày trước không ngờ lại thanh nhã động lòng người hơn không ít.
Trương Dịch Thành gắt gao nắm tay, ánh mắt dừng trên bóng dáng Cố Hoài Du đang gần đến, ngày xuân vật liệu may mặc hơi mỏng, phác hoạ vòng eo yểu điệu, tà váy hơi bay bay theo gió, thật sự là hoạt sắc sinh hương.
Hắn vô ý thức mà nuốt nuốt nước bọt, hầu kết khẽ nhúc nhích. Trong nháy mắt sửa lại chủ ý, nếu lần này có thể được việc, hắn còn đi hồng lâu sở quán gì nữa sao, những cái cô nương đó, hương vị sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chet-doa-bach-lien-hoa/748171/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.