*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Trăng đã lên đầu cành liễu, đèn trong nhà cũng thuận thế treo cao. 
Trên bàn gỗ nam chạm khắc tỉ mẩn là mâm kẹo đậu phộng, hai ấm trà búp Minh Tiền Long Tĩnh, cây đèn thật nhỏ trên bấc đèn lập loè, ánh sáng lúc sáng lúc tối, làm hai người ngồi đối diện nhau trước bàn thoạt nhìn quỷ dị. 
Lâm Tu Ngôn bưng trà nhấp nhẹ một ngụm, nhìn người đối diện đã ăn nửa bàn kẹo đậu phộng. 
"Không hợp?" 
Người nọ nhìn chằm chằm khối kẹo màu hổ phách, lại tắc một tiếng, hồi lâu sau không lên tiếng, vẫn là cảm thấy hương vị không đúng. 
"Về sau đừng mua loại này, vị không ngon." 
Lâm Tu Ngôn kéo kéo khóe miệng: "Đều là từ đường làm ra, ta nếm thấy đều cùng một mùi vị, nếu không cái kẹo đậu phộng này còn có mùi vị gì khác sao?" 
Người nọ không đáp, sau một lúc lâu thanh âm lười biếng vang lên: "Biện Lương bên kia có tin tức sao?" 
Lâm Tu Ngôn gật đầu, duỗi tay nhấp chút nước trong chén trà rồi vẽ lên mặt bàn hai chữ. 
Ánh mắt người nọ hơi lóe: "Có nắm chắc không?" 
"Tất nhiên." 
"Động tác cần phải nhanh hơn, nôi trong nửa năm cần phải bắt lấy, chúng ta nhiều nhất chỉ có thời gian hai năm." 
Lâm Tu Ngôn lau vệt nước trên tay hơi giật mình, hỏi: "Tại sao lại gấp như vậy?" 
"Mấy ngày nay, vị kia cơ thể càng ngày càng không tốt, đã một thời gian phát sinh biến cố lớn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-chet-doa-bach-lien-hoa/255603/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.