“Ngữ Phong.” Toàn Vũ chấn động không kịp nghĩ nhiều thân mình lao xuống bảo vệ Hàn Ngữ Phong..
Lúc Lý Huyền Băng đuổi tới nhìn thấy cảnh mạo hiểm này, không kịp nghĩ nhiều nhún chân một cái dùng tay ôm lấy Hàn Ngữ Phong, ôm nàng vững vàng đứng bên cạnh hồ.
Toàn Vũ lại không đứng vững ngã xuống trong nước.
“Toàn Vũ.” Trên bờ Lý Huyền Băng thấy vậy hô lên, buông Hàn Ngữ Phong bay nhanh thi triển khinh công kéo nàng.
“Vương phi.” Giờ phút này nha hoàn cùng hạ nhân của Toàn Vũ đã đi tới, Thu Nhi lại kinh sợ hô to.
“Hoàng tẩu, người không sao chứ.”
“Toàn Vũ, ngươi không sao chứ.” Lý Huyền Tuyết cùng Hàn Ngữ Phong vội vàng hỏi.
“Ta không sao, không cần lo lắng, vừa lúc tắm rửa một cái.” Toàn Vũ nói giỡn làm cho các nàng yên tâm.
“Đều là ta không tốt.” Hàn Ngữ Phong có chút tự trách.
“Ngữ Phong, ngươi không có việc gì thì ta yên tâm rồi, sao trách ngươi được.” Toàn Vũ nói, trong bụng nàng còn có đứa nhỏ mà.
“Tuyết Nhi, muội giúp Ngữ Phong đi nghỉ ngơi một chút.” Lý Huyền Băng hướng về phía nàng nói.
“Vâng, muội biết rồi, hoàng huynh.” Lý Huyền Tuyết gật gật đầu.
“Mang nước ấm đến phòng để Vương phi tắm rửa.” Lý Huyền Băng vừa ôm Toàn Vũ ướt sũng trở về phòng, vừa ra lệnh.
“Vâng, Vương gia.” Thu Nhi vội vàng đi.
Trong phòng Toàn Vũ ngồi ở trong thùng đựng nước ấm phủ kín cánh hoa, Thu Nhi ở một bên giúp nàng làm sạch tóc.
Trước mắt nàng thoáng hiện lên tình cảnh vừa rồi, nàng có thể nhìn ra, lúc Lý Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748554/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.