Rốt cuộc hơn mười ngày cũng trôi qua,  Lý Huyền Băng cùng Toàn Vũ cuối cùng cũng tới Thiên triều, vừa đến cửa biệt quán liền thấy Tư Mã Tuấn Lỗi, Hàn Ngữ Phong,Tư Mã Tuấn Dật cùng Lý Huyền Tuyết chờ ở nơi đó. 
“Hoàng huynh rốt cuộc sao lại thế này? Thư của huynh chỉ viết vài câu ít ỏi, hoàng tẩu sao lại trúng độc? Nàng không phải thầy thuốc sao?” Lý Huyền Băng chưa xuống xe ngựa Lý Huyền Tuyết đã chạy qua, trên mặt đều là lo lắng cùng quan tâm hỏi. 
“Tuyết Nhi, nàng đừng vội để hắn thở đã.” Tư Mã Tuấn Dật đi qua nắm lấy thắt lưng của nàng, lại khẩn trương che chở bụng nàng. 
“Tuyết Nhi, Tuấn Dật, Ngữ Phong, Tuấn Lỗi.” Lý Huyền Băng cũng chào  bọn họ, tuy nhiên vẻ mặt có chút mỏi mệt. 
“Toàn Vũ đâu? Nàng thế nào?” Tư Mã Tuấn Lỗi giúp đỡ Hàn Ngữ Phong đi tới, cũng quan tâm hỏi. 
“Nàng vừa mới bị độc phát, hiện tại đang hôn mê.” Lý Huyền Băng nói xong liền đem Toàn Vũ đang hôn mê từ trong xe ngựa bế đi ra. 
Bọn họ liền thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trắng bệch, than thể gầy yếu, làm cho bọn họ chua xót cùng đau lòng. 
“Hoàng huynh, mau ôm hoàng tẩu vào đi thôi.” Lý Huyền Tuyết đau xót nói. 
Lý Huyền Băng đặt Toàn Vũ trong đại sảnh lo lắng nói: “Tuấn Lỗi, Tuấn Dật, Hỏa Vân Kiều ở nơi nào? Mang ta đi tìm nàng.” 
“Hoàng huynh, huynh đừng nóng vội, nhận được thư của huynh,  chúng ta đã phái người đi mời Hỏa Vân Kiều, có thể hôm nay sẽ có tin tức đến đây.” Tư Mã Tuấn Dật vội vàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748551/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.