‘Chết tiệt ai cho nàng vào.’
‘Tiểu thư nói là Vương gia phân phó nàng sửa sang lại thư phòng.’ Một thị vệ vội vàng bẩm báo, đến hắn còn tưởng rằng là Vương gia cố ý trừng phạt tiểu thư chứ.
‘Một đám phế vật, nhớ cho kỹ về sau nàng đến thư phòng hay ra bên ngoài cũng không được cho nàng tiến vào, cho người tới dọn dẹp thư phòng.’ Lý Huyền Băng nhìn thấy thư phòng một đống hỗn độn sắc mặt âm trầm.
‘Vâng, Vương gia.’ Thị vệ vội vàng lui ra ngoài.
Tâm tình Toàn Vũ rất tốt, trở lại trong phòng nhớ tới sắc mặt khó coi kia của Lý Huyền Băng nàng nhịn không được vui vẻ, chờ hắn chịu không nổi sẽ thả mình đi.
‘Tiểu thư, ngươi không phải là cố ý chứ?’ Thu Nhi đi vào trên mặt có chút mất hứng.
‘Thu Nhi, ta không phải cố ý, ta thật sự muốn làm thay đổi cảm nhận của Vương gia, làm hắn cao hứng không nghĩ tới sẽ làm cho nó loạn lên vậy.’ Vẻ mặt Toàn Vũ xin lỗi nhưng trong lòng lại cười thầm, nàng chính là cố ý, nàng cảm giác có lỗi Thu Nhi vì đã lợi dụng nàng.
Thu Nhi quả nhiên rất lương thiện vừa thấy bộ dáng áy náy của tiểu thư, vội vàng an ủi nói:
‘Tiểu thư không cần khổ sở, người là tiểu thư, về sau có chuyện gì phân phó nô tỳ làm là được rồi, không cần tự mình làm.’
‘Ừ, ta đã biết, chỉ là ta nghĩ tự mình làm sẽ có thành ý hơn.’ Toàn Vũ gật gật đầu nói.
‘Vậy về sau tiểu thư kêu nô tỳ cùng làm.’ Thu Nhi nói.
‘Tốt, về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748524/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.