‘Vương phủ của ta sao ta lại không thể tới? Hay là ngươi không chào đón ta đến?’ Tư Mã Tuấn Dật đi tới, thân thủ đem nàng ôm ở trước ngực.
Đột nhiên ngửi được mùi vị nước hoa trên người hắn, mũi Lý Huyền Tuyết đau xót, nước mắt nhịn không được mà chảy xuống, nàng làm sao có thể quên là hắn mới vừa ở bên nữ nhân khác, rất muốn đẩy hắn ra nhưng nàng biết nàng không thể, nàng bắt buộc chính mình phải tiếp nhận sự thật này.
‘Tại sao lại không nói lời nào? Hay là không muốn nhìn thấy ta?’ Tư Mã Tuấn Dật lấy tay nâng đầu của nàng lên mới phát hiện rơi lệ đầy mặt, trong lòng hoảng hốt hỏi: ‘Làm sao vậy?’
‘Không có gì.’ Lý Huyền Tuyết lắc đầu nói, có nói hắn cũng không hiểu bời vì nàng biết hắn không yêu nàng.
‘Có phải đang ghen hay không?’ Khóe môi Tư Mã Tuấn Dật mang theo nụ cười, ngoại trừ nguyên nhân này ra hắn thật không tìm ra được nguyên nhân nào khác.
‘Đúng thì thế nào? Không thể sao?’ Lý Huyền Tuyết đẩy hắn ra, nhìn khóe miệng đang cười của hắn nàng cảm thấy thật là chướng mắt, nàng ghen mà trong mắt hắn lại cực kỳ đắc ý.
‘Có thể, đương nhiên có thể.’ Tâm tình của Tư Mã Tuấn Dật thật tốt, thân thủ ôm chặt lấy nàng, hắn chưa bao giờ thích nhìn thấy bộ dáng ghen tuông của nữ nhân, nhưng thấy nàng ghen lại làm cho hắn khoái trá biết bao nhiêu.
‘Tư Mã Tuấn Dật, ngươi đã từng ghen chưa?’ Đột nhiên Lý Huyền Tuyết nghiêm túc nhìn hắn hỏi.
‘Ta? Ghen ư?’ Tư Mã Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748510/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.