“Ta….Ta chỉ là đi ngang qua…” Đối với sự xuất hiện đột ngột của nam tử tuấn mỹ trước mắt mình, Lý Huyền Tuyết nói năng có chút lộn xộn.
“Thật là một lý do ‘thông minh’, đã như vậy thì xin mời vào ngồi chơi.” Tư Mã Tuấn Dật vẫn chưa vạch trần nàng, lách mình tránh đường cho nàng vào.
“Không cần, Ta còn có…….” Lý Huyền Tuyết còn chưa nói dứt lời đã bị hắn kéo vào trong phòng.
“Công….Công tử……” Tang nhi lo lắng hô to, thân thể run như cầy sấy nhanh chóng đi theo phía sau nàng.
Giờ phút này nữ tử đã mặc xong quần áo ngồi ở trên giường, nàng ta không nói lời nào mà chỉ nhìn bọn họ chằm chằm.
Lý Huyền Tuyết bất an, không biết nên đứng ở chỗ nào? Không biết hắn kéo mình vào đây làm cái gì?
“Vừa rồi có phải xem rất đã? Có muốn tiếp tục nữa không?” Tư Mã Tuấn Dật tà mị dụ dỗ, khóe môi nhếch lên, hắn phải trêu đùa nàng một chút, nữ tử mà dám cư nhiên giả nam trang đến thanh lâu.
“Ân…ân.” Lý Huyền Tuyết gật đầu lung tung, đột nhiên sực tỉnh lại, vội vàng phe phẩy tay nói: “Không cần.”
“Ngươi lúc thì gật đầu, lúc thì lắc đầu thực ra là có ý gì? Có phải là xem qua rồi thành nghiện nên muốn tiếp tục hay không?” Tư Mã Tuấn Dật nói xong liền đặt tay lên vai của nàng, thân mật ôm nàng, một mùi hương dễ chịu tỏa ra từ người cô gái chui vào mũi hắn.
“Ta không….Ngươi buông ra, ta không có thói quen như vậy.” Lý Huyền Tuyết giãy dụa, suy nghĩ tìm cách thoát khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748484/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.