🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tư Mã Tuấn Lỗi nắm tay Hàn Ngữ Phong đi ra khỏi vương phủ, nàng nhếch mắt nhìn lại, tại sao chỉ có một con ngựa trắng? Còn Cảnh nhi đâu?

‘Ngươi đang tìm cái gì?’ Thấy nàng nhìn xung quanh, Tư Mã Tuấn Lỗi nhíu mày hỏi, hắn nhớ là mình đã không quên bất kỳ đồ vật nào cả.

‘Cảnh nhi đâu? Tại sao Cảnh nhi không ở đây?’ Hàn Ngữ Phong nghi hoặc hỏi.

‘Hôm nay nó không đi cùng chúng ta.’ Ngữ khí của Tư Mã Tuấn Lỗi có chút không vui và bất mãn, trong lòng của nàng chỉ có Cảnh nhi, ngắm hoa là lúc bọn hắn một mình ở chung với nhau, hắn sợ mang Cảnh nhi đi sẽ phá hỏng bầu không khí. Nói xong thân thủ liền ôm lấy nàng phi thân lên ngựa.

‘Giá…’ Một tiếng kêu vang lên, con ngựa nghênh ngang lao về phía trước.

Tốc độ của ngựa rất chậm, Hàn Ngữ Phong biết đây là hắn có lòng chăm sóc, sợ nàng không khỏe, tựa vào trước ngực hắn, nhàn nhã thưởng thức phong cảnh ngoài thành, dường như quên hết tất cả những phiền não, tâm tình thật sự tốt hơn rất nhiều.

Tư Mã Tuấn Lỗi cúi đầu thì nhìn thấy khóe miệng đang nở nụ cười của nàng, cảm nhận được sự vui sướng của nàng làm cho tâm tình hắn trong nháy mắt cởi mở hơn rất nhiều, xem ra mang nàng đi ra ngoài là đúng.

Sau khi đi qua một con đường nhỏ, Hàn Ngữ Phong bị cảnh sắc trước mắt làm cho ngây người. Đẹp quá, khắp núi đồi đều là màu hồng, màu đỏ của hoa đào, dưới ánh mặt trời, khắp nơi chỉ toàn hoa là hoa,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748386/chuong-162.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.