‘Toàn Vũ ngươi muốn làm gì?’ Theo bản năng Tư Mã Tuấn Lỗi xoay người lại, đưa hai tay lên tiếp chưởng, nhưng hắn chỉ dùng bảy phần công lực vì hắn không muốn làm thương tổn nàng.
Cảm giác được hắn vẫn chưa dùng toàn lực, Toàn Vũ dừng tay lại trừng mắt nhìn hắn nói: ‘Tư Mã Tuấn Lỗi, hôm nay chúng ta luận võ một cách công bằng, nếu ngươi thắng thì từ đây về sau ta quyết không quấy rầy ngươi nữa, còn nếu như ta thắng thì ngươi phải thành thân với ta.’
‘Được.’ Tư Mã Tuấn Lỗi sảng khoái đáp ứng, vừa rồi tiếp chưởng của nàng cảm nhận được rằng võ công của nàng tuy không kém nhưng nếu so sánh với hắn thì kém khá xa.’
‘Chờ một chút, ba ngày sau chúng ta mới tỷ thí.’ Nhìn thấy mặt hắn không đổi sắc, Toàn Vũ có chút chần chừ, tuy nói là bản thân khổ luyện mười năm nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng cùng người khác quyết đấu bao giờ, nàng cần có thời gian để nắm chắc phần thắng.
‘Tùy ngươi, ta đi trước đây.’ Tư Mã Tuấn Lỗi xoay người rời đi.
Kỳ Lân cư.
‘Vương phi, thừa dịp trời nóng ngươi hãy uống nhân sâm canh gà đi.’ Xuân Vũ bưng một chén canh gà hạ nhiệt đi đến.
Chén canh vừa mới được đặt trước mặt, Hàn Ngữ Phong ngửi được mùi thơm của canh gà thì đột nhiên cảm thấy dạ dày không thoải mái, vôi vàng dùng tay che miệng lại, tránh qua một bên.
‘Vương phi? Người sao vậy?’ Xuân Vũ cuống quít đỡ lấy nàng hỏi.
‘Không có gì! Đại khái là gần đây ăn quá nhiều bổ thư cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748384/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.