Hàn Ngữ Phong nhìn chằm chằm vào cửa phòng đang rộng mở, có phải hắn thẹn quá hóa giận nên mới phất tay áo bỏ đi?
Chỉ chốc lát sau, Xuân Vũ có chút kích động chạy vào, giọng điệu lo lắng nói: “Vương phi và Vương gia đã xảy ra chuyện gì sao? Vương gia đang cầm roi đi đến.”
Hàn Ngữ Phong lại sửng sốt, chẳng lẽ chỉ vì những lời nói vừa rồi của mình, khiến hắn thẹn quá hóa giận nên muốn dùng roi quất mình.
“Vương phi cho dù thế nào, Vương gia cũng sai rồi, ngươi không cần phải nhẫn nhục chịu đựng.” Xuân Vũ vội vàng khuyên bảo.
Không đợi Hàn Ngữ Phong nói, Tư Mã Tuấn Lỗi đã chạy tới cửa phòng, trầm giọng ra lệnh nói: “Xuân Vũ đi ra ngoài.”
“Vương gia, xin …” Xuân Vũ thập phần lo lắng nhìn hắn, định thay Vương phi cầu tình thì đã bị hắn chặn miệng.
“Đi ra ngoài, đừng để bổn vương phải nói lại lần thứ hai.” Tư Mã Tuấn Lỗi dường như không còn kiên nhẫn.
“Xuân Vũ, ngươi đi ra ngoài đi.” Hàn Ngữ Phong thản nhiên nói, nếu thật sự hắn muốn đánh nàng, thì cũng không tránh khỏi. Xuân Vũ có thể ngăn cản sao?
“Dạ! Vương phi.” Xuân Vũ bất đắc dĩ lui ra ngoài, trong lòng thầm cầu nguyện, đừng để Vương gia trừng phạt Vương phi, nàng cũng cảm thấy rất kỳ quái, không phải gây Vương gia với Vương phi chung sống tốt lắm sao? Vì sao lại đột nhiên đi lấy roi?
Tư Mã Tuấn Lỗi đi vào phòng, gắt gao đóng cửa cửa phòng, sắc mặt thâm trầm, mày kiếm nhếch lên.
Hàn Ngữ Phong trong lòng run lên, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748371/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.