Nhìn chằm chằm vào nàng, thấy trong đôi mắt đẹp của nàng có giật mình, có bất an làm cho lòng của Tư Mã Tuấn Lỗi đột nhiên có chút ghen tỵ, cảm thấy không thoải mái, nàng rốt cuộc là quan tâm Phong Hồn hay là quan tâm hắn. 
‘Bổn vương cảm thấy rất kỳ quái.’ Tư Mã Tuấn Lỗi hơi nhíu mày một chút, đột nhiên nói. 
‘Kỳ quái? Kỳ quái như thế nào? Hàn Ngữ Phong nâng mắt, nghi hoặc hỏi. 
‘Phong Hồn luôn luôn đạt được mục đích, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ thì hắn không từ bất cứ thủ đoạn gì, nhưng lần này hắn lại hai lần quang minh chính đại đến ám sát bổn vương, lần trước dùng tuyệt mệnh đoạt hồn châm cũng không có độc, hắn biết rõ phần lớn thị vệ trong vương phủ võ công đều không phải hạng tầm thường, hắn căn bản không có nhiều cơ hội để thành công….’ Mày kiếm của Tư Mã Tuấn Lỗi hơi nhíu lại, điểm ấy hắn thật sự nghĩ không ra, nếu nói Phong Hồn không muốn giết mình thì sao hắn lại ba lần bảy lượt tìm đến vương phủ, hắn tại sao lại làm như vậy? 
‘Quang minh chính đại ám sát?’ Ngươi nói là Phong Hồn không muốn giết ngươi sao?’ Trong mắt Hàn Ngữ Phong mang theo một tia vui mừng, như vậy thì bọn họ không cần phải chém giết lẫn nhau. 
‘Không muốn giết bổn vương thì hắn tới đây làm gì?’ Tư Mã Tuấn Lỗi liếc mắt nhìn nàng một cái, thật sự là nữ nhân ngu ngốc mà. 
Hàn Ngữ Phong cũng không trả lời hắn, Phong Hồn không muốn giết hắn, hắn cũng không muốn giết Phong Hồn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748365/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.