“Châu nhi, sao muội lại đến đây? Sao không ở trong phòng nghỉ ngơi?” Tư Mã Tuấn Lỗi không cần quay lại cũng biết đó là Châu nhi, hắn xoay người, sắc mặt đã dịu đi rất nhiều, giọng nói cũng cố gắng dịu dàng hơn.
“Vương gia, người muốn trách thì cứ trách Châu nhi đi, như vậy Châu nhi sẽ cảm thấy thoải mái hơn.” Châu nhi nhìn hắn, dịu dàng nói.
“Châu nhi, sao bổn Vương lại phải trách cứ muội chứ? Là do nàng trăm phương nghìn kế đào tẩu, chẳng qua là lợi dụng lòng tốt của muội thôi.” Tư Mã Tuấn Lỗi dịu dàng dìu nàng, kéo ghế cho nàng ngồi.
“Nhưng mà, nhìn người lo lắng đến nỗi tiều tụy, Châu nhi áy náy lắm.” Ánh mắt nhu nhược của Châu nhi mang theo tự trách.
“Bổn Vương lo lắng?” Tư Mã Tuấn Lỗi dùng ánh mắt không thể tin nổi mà nhìn nàng, rồi bỗng cười lớn: “Hàn Ngữ Phong, cô ta là ai kia chứ? Bổn Vương mà lo lắng cho cô ta ư, buồn cười thật đấy.”
“Thật vậy ư?” Châu nhi như hỏi hắn, cũng như đang tự hỏi lòng mình, ánh mắt ưu buồn.
“Đương nhiên, cô ta chỉ là một ả nô tỳ ti tiện không thể nào ti tiện hơn của bổn Vương, còn là con gái kẻ thù của bổn Vương, bổn Vương sao phải lo lắng cho cô ta chứ?” Thanh âm Tư Mã Tuấn Lỗi kiên định, ra vẻ như đang nghe một câu chuyện tiếu lâm vậy.
“Nếu cô ấy là một người ti tiện đến vậy, thì sao người lại nhọc công tìm cô ấy suốt ba ngày, bằng mọi giá muốn tìm cho được cô ấy, cái này cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748287/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.