“Vương gia, nô tỳ hầu hạ người rời giường.” Sáng sớm tinh mơ, tiểu nha hoàn chạy đến Lục Bình Uyển.
“Chờ chút, ngươi đi nói quản gia phái người đến cửa cung báo một tiếng, nói bổn Vương hôm nay không vào triều sớm được.” Thanh âm Tư Mã Tuấn Lỗi băng lãnh uy nghiêm từ bên trong truyền đến.
“Vâng, Vương gia, nô tỳ lập tức đi ngay.” Tiểu nha hoàn nào dám chậm trễ, vội vàng chạy đi truyền lời cho quản gia.
“Có đúng là Vương gia phân phó như vậy không? Còn gì nữa không?” Quản gia không tin hỏi lại tiểu nha hoàn, quái, Vương gia chưa từng nghỉ thượng triều bữa nào, hôm nay người bị sao vậy?
“Vâng, quản gia, Vương gia chỉ phân phó như thế thôi.” Tiểu nha hoàn gật gật đầu khẳng định.
“Biết rồi, ta lập tức sai người đi truyền lời, đúng thật là quái, có chuyện gì khiến Vương gia không vào triều sớm kia chứ?” Quản gia lắc lắc đầu, vẫn còn hoài nghi.
Tiểu nha hoàn lòng thầm nghĩ, quái còn đỡ, Vương gia lại còn đút thuốc cho Hàn Ngữ Phong nữa cơ, nhưng mà nàng không có nói ra, nàng hiểu, biết một chuyện không bằng ít nhiều chuyện một chút.
Lần này, tiểu nha hoàn chủ động bưng mười chén thuốc, đem đến Lục Bình Uyển.
Tư Mã Tuấn Lỗi dùng điểm tâm xong, bước đến, nhìn thấy mười chén thuốc trên bàn, khóe miệng ẩn hiện một nụ cười như có như không, phân phó: “Một chén là đủ rồi, mang đi hết đi, đúng rồi, ngươi đút thuốc cho Cảnh nhi đi.”
Châu nhi chạy đến Lục Bình Uyển, nàng nghe nói Hàn Ngữ Phong bị bệnh, nàng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748262/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.