Địa lao vẫn âm u ẩm ướt như trước, nhưng lần này còn châm một ngọn lửa sắp tàn, ánh sáng ảm đạm, in bóng hình cực kỳ quỷ dị trên bốn bức tường xung quanh.
Hàn Ngữ Phong cuộn mình trong vách tường của địa lao, mái tóc rối bù, trước ngực một mảng huyết, nàng nản chí ngả lòng nhắm hai mắt lại, Vương phủ này, đối với nàng mà nói, giống như địa ngục, vào phủ ngắn ngủi có mấy ngày, lại chịu đủ sự dày vò, vào nhà lao đến hai lần.
Nếu không phải vì Cảnh nhi, nàng hy vọng cứ như vậy mà chết đi, chuyện này không hẳn không phải là một sự giải thoát……
“Ai……” Một tiếng thở dài yếu ớt từ bên ngoài địa lao truyền đến.
“Châu nhi cô nương, sao cô lại đến đây?” Hàn Ngữ Phong ngẩng đầu, thì thấy Châu nhi cô nương một thân đơn bạc gầy yếu, sắc mặt tái nhợt đứng ở bên ngoài.
“Ta nghe nha hoàn nói, cô lại bị Vương gia nhốt vào địa lao, cho nên đến thăm cô.” Giọng nói Châu nhi rất dịu dàng, rất nhẹ, hữu khí vô lực, biểu hiện thân thể nàng vốn cực yếu.
“Cám ơn cô, cô đến thăm ta, có phải cô tin ta không có hạ độc cô hay không? Không có giết Yêu Liên?” Thanh âm Hàn Ngữ Phong có chút kích động, có chút khàn khàn, đã lâu không có uống nước.
“Ta tin, ta luôn tin cô, nhưng mà, ta sẽ tận lực cố gắng thuyết phục Vương gia thả cô, điều tra rõ chân tướng, trả lại sự trong sạch cho cô.” Đôi mắt đẹp của Châu nhi chuyển động, an ủi nàng.
“Châu nhi, sao muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/748255/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.