Hàn Ngữ Phong nhìn hình ảnh nam nữ quan hệ bất chính này, nghe thanh âm quấy nhiễu tâm thần của người kia cùng thanh âm thở gấp của nam nhân hung hăng, khiến cho nàng chịu dày vò, trong lòng thầm cầu khấn, hãy nhanh chấm dứt đi.
“A……” Thúy Hà thét một tiếng đâm thủng màng nhĩ, Tư Mã Tuấn Lỗi rốt cục đã phóng ra, hắn xoay thân thể lại xuống giường.
“Ngươi giúp ta liếm sạch sẽ.” Tư Mã Tuấn Lỗi đứng lặng ở một nơi, mệnh lệnh lãnh khốc vô tình được phun ra từ đôi môi của hắn.
Thúy Hà ở trên giường, vừa từ trong tình dục khôi phục lại, sững sờ nhìn, Vương gia vừa nói cái gì? Muốn nàng liếm sạch sẽ, chuyện này thật khiến người khác nhục nhã, Vương gia hận nàng, vì cái gì?
Hàn Ngữ Phong bị Tư Mã Tuấn Lỗi chọc giận, Thúy Hà còn ở đó, hắn sẽ làm nhục mình như vậy sao? Không cho nàng một chút tôn nghiêm của một con người, muốn nàng giúp hắn liếm sạch sẽ, nếu vậy thì thà nàng tình nguyện đi tìm cái chết, cũng không phải chịu sự nhục nhã này, đứng tại chỗ, thân thể chưa hề động dù chỉ một chút.
“Ngươi dám phản kháng ta?” Hắn đột nhiên đưa tay bóp cằm của nàng, lực đạo cực lớn, không quan tâm nàng đau hay không.
Hàn Ngữ Phong giương lên khuôn mặt nhỏ nhắn cố chấp kia, ánh mắt đầy hận ý nhìn hắn.
“Ta muốn ngươi phải trả giá cho điều đó.” Tư Mã Tuấn Lỗi trừng đôi mắt thẳng thắn đang nổi trận lôi đình, giận tím mặt mày, vung tay lên.
“Bốp”! Một tiếng, cho nàng một cái tát!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ai/255583/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.